Chữ Hòa để Đạo phát triển ( Đức Qu. Giáo Tôn Thượng Trung Nhựt )

Ngày 23 tháng 08 Mậu-Thìn ( 06 - 10 - 1928 DL )
Chư Đạo Hữu Rất Yêu Dấu.
Chư Đạo Tỷ, chư Đạo muội.
Tôi rất hửu hạnh vì ngày nay được thay mặt trong ĐẠI-ĐẠO TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ đặng thổ lộ ít lời nhắc tích ngày kỷ-niệm hôm nay.

Máy Âm dương chuyển vận, cơ tạo hoá vần xây, ngày tháng như thoi đưa, ngoảnh lại ngày Đấng-Chí-Tôn hiệp chúng ta nơi đây đặng lo lập tờ khai Đạo tới nay là hai năm chẳng. Tôi xin nhắt lại cho chư Hiền hửu, chư hiền muội lãm tường. Đấng Chí-Tôn có dạy

Bàn Cổ sơ khai Nhơn sanh ư Dần cho nên ngày Đấng-Chí-Tôn mở Đạo là ngày mồng một năm Bính-Dần. Ngày ấy Thầy sấp đặt mười hai người lo khai Đ.Đ.T.K.P.Đ. Mổi người lãnh phận sự lo đi truyền bá. bước qua tháng tám năm Bính-Dần, gần lúc Trung-Thu trăng thanh gió mát. Tôi cùng hai em Cư, Tắc cầu nguyện cùng Đấng Từ-Bi xin phép, đến bửa nguyệt Đán cho phép sắm Lễ
cúng DIÊU-TRÌ-CUNG và cúng CỬU-THIÊN HUYỀN-NỮnương nương và chín vị Tiên Nữ hầu Bà xin dạy Đạo. Đấng-Chí-Tôn rộng lượng cho cầu Diêu-Trì-Cung bữa rằm Trung-Thu.

Khi cầu cơ thì Đấng Chí-Tôn giáng kêu tôi dạy phải cho Môn-Đệ cũa Thầy tối 23 tháng 8 tựu lại nhà Đạo-hửu Tường đây.

Tôi không biết rỏ Thánh ý đều tôi vâng mạng cho chư Đạo

hửu hay Thánh truyền tới bửa 23 tháng 8 năm Bính-Dần là ngày 29 Septembre 1926 chư Đạo hửu tựu tại đây rồi cầu Đấng-Chí-Tôn giáng dạy, tôi phải biên tên hết Nam, Nữ lưỡng phái đặng đứng tờ khai Đạo cho Chánh-Phủ, khi ấy có mặt tại nơi Đàn hết thảy là 240 vị Đạo hửu Nam, Nữ. Tôi có nạp tên mấy vị ấy tại Chánh-Phủ khi tôi đứng tờ khai Đạo, là ngày 6 Octobre 1926.


Khi ấy tôi có bạch với Đấng Chí-Tôn rằng tôi không có giờ đủ mà tờ khai Đạo cho ông Thái-Lão Trần-Đạo-Quang ký tên. Đấng Chí-Tôn có phán dạy tôi cứ việc đem tên Trần-Đạo-Quang vô tờ khai Đạo. Đấng-Chí-Tôn có phán rằng : " Con cứ đem tên nó vô tờ khai Đạo. Đạo Quang nó không chối cải đâu mà con phòng ngại " Thiệt từ ngày ấy Anh cả chúng ta là Trần-Đạo-Quang hết lòng sốt sắng vì Đạo nên Đấng Chí-Tôn phong cho chức Chưởng Pháp trong Đ.Đ.T.K.P.Đ. Ấy là sự tích ngày kỷ niệm hôm nay, nhìn mặt nhau đây thì chúng ta thấy chúng ta phản Lão huờn đồng, chúng ta trẻ lại hai tuổi, vì chúng ta trở lại thấy việc hai năm trước.

Vậy là ngày vui, ngày quí báu của chúng ta.
Biết vui biết quí báu chừng nào thì phải biết cái ân huệ của Đấng-Chí-Tôn, ban thưỡng cho chúng ta chừng ấy. Muốn đền ơn quí trọng ấy, phải làm sao. Phải hết lòng vì Đạo hết lòng tín ngưởng Đấng-Chí-Tôn và chư Phật chư Tiên vì háo sanh, vì cuộc tuần huờn mà gieo mối Đạo Trời T. K. P. Đ ngỏ hầu độ rổi sanh linh, khỏi hết trả vay nơi trầm luân khổ hãi nầy. Vì mầng ngày kỷ-niệm hôm nay, tôi xin nhắc chư Đạo hửu, Đạo-muội việc phải lo trong Đạo. Nhiều Đạo-hửu tưởng lầm rằng ngày Đấng Chí-Tôn vì quá thương nhân loại nơi đây, nên gieo truyền mối Đạo nơi đây

Vậy chúng ta cứ ăn chay niệm Phật, thì đắc quả đặng. Nhiều Đạo hửu cũng tưởng lầm rằng: Mình hữu duyên hữu phận gặp lúc Đạo khai, vậy cứ luyện Đạo thì đắc quả.

Hại thay: Cái tánh cái hạnh phàm phu, sân si ái dục, tham lam, khoe danh cầu tiến nhóm lại nghịch lẫn nhau, gièm siễm nhau, lo đứng cho trên người khác, chớ không tài liệu biện cho có ích chi cã. Tánh hạnh còn như vậy là tánh chưa thuần dương mà làm sao thành đặng. Đấng Chí-Tôn hằng nói: “ Phần nhiều hửu công mà chưa tận chí, không vì sanh chúng mà giữ phẩm hạnh hoàn toàn cho nét đường của Thầy đã vì các con mà bố hoá...". Đấng Chí-Tôn vì quá thương Nhân loại nơi đây nên cho chúng ta được hưỡng cái công khai Đạo, cái công vẹt ngút mây xanh làm cho sáng sủa bạch minh cho bước đường sau nầy cũng do lần dấu ấy mà tầm đến nơi yên tịnh, làm cho khắp cả dân sanh đều được hưởng Theo Thánh ý trên đây thì Đấng Chí-Tôn muốn cho Chúng ta dìu-dắt kết chặc dân sanh nơi vùng nam nầy đặng cùng nhau chung hiệp, tìm con đường hoà bình, chẩm rảy, lần ra khòi lối khốn khổ lao lung ở cỏi trần nầy, rồi tự toại ngâm câu Thái bình chừng ấy chim về cội, cá về sông, hớn hở trao lòng thiện niệm mà bước lên nất thang Thiêng-liêng mới đặng.

Ngày nào Đạo chưa hoà, người chưa đủ sức kềm chế nhau, tương thân tương ái nhau, cho đủ tinh thần mẩn đạt, thương yêu nâng đở nhau, Đạo chưa đủ người ngay chánh hiền lương chỉ nẽo dẫn đường, người Đạo chưa phãi sự tham danh chác lợi, trong Đạo chưa biết trật tự kính nhường nhau, thì ngày ấy Đạo chưa trọn thành, thì chưa một ai mong khỏi nội công mà tầm nơi địa vị Thiêng-liêng được. Thương hại thay phần nhiều Đạo hữu chưa biết Đạo là gì

Nếu trong Đạo mà chưa biết đức nhơn thì bao giờ thành Đạo nhơn đức được. Là thương xót giúp lẩn nhau, phò nguy tế cấp với nhau, làm âm chất tế độ kẻ nguy cùng. Mến đức hơn mạng sống của mình. Lòng nhơn phải lấy tánh hiền lương mà dìu kẻ dại ra chánh ấy là một sự nên làm. Lấy lời cam ngôn mỹ từ, mà khuyên dổ những kẻ bất bình cho an khuây, lại còn nên làm hơn nửa. Thánh ý muốn cho ta luyện hạnh nết được như vậy thì hoà bình trong Đạo.

Ngày nào được hoà bình thì cả nhơn-sanh coi việc hoà-bình của chúng ta mà noi theo. hỏi thử chúng ta có làm được muôn một trong mấy điều ấy chưa, Tôi tưỡng chắc lổi thì nhiều, chớ lập chí Thánh thì như mấy lời dạy trên đây thì chưa có.



Than ôi !. đã chưa có mà còn tệ hơn nửa là phần nhiều đã xa nền Đạo cho đến đổi có lời Đức Lý-Giáo-Tông trách như vầy: “Người trong Đạo có số cho đông chớ tâm trung không một mảychi thành thật; hiệp bề ngoài mà lòng Đạo chưa thuần, nét thương tâm chưa có, hạnh đức chưa hoàn toàn.Ngày nào mà Đạo chưa được hoà người một Đạo chưa đồng nhứt tâm, thì đèn rọi Thiêng liêng chưa đủ tỏ mà soi cho mấy chục triệu dân sanh nơi đây .Ngày nào Đạo chưa hoà, thì không ai được lời Thánh-giáo nữa “ Theo Nhân sự làm con mà làm cho Ông cha buồn rầu thì cũng thất hiếu" ! Trong Đạo mà không hoà thì tự nhiên Đấng Đại- Từ-Phụ cũng sầu nảo với đám con ngổ nghịch. Tôn chỉ Đại-Đạo là đó .

Ngày nay chúng ta thành tâm lập Lễ kỷ niệm nầy thì tôi tưỡng cũng nên thành tâm mà chọn một người Bàn hội cho đủ Đạo đức cho đủ tư cách. Bàn hội ấy hiến công đi dạy dỗ khuyên lơn trong Đạo hửu Nam, Nữ từ lớn chí nhỏ, phải lo trau dồi hạnh đức như mấy lời tôi thố lộ trên kia. Bàn hội ấy lo cho Đạo hửu Thánh-Thất Cầu-kho đây, mổi tuần phài ra công xem xét có việc bất bình trong họ thì phải lo phương cứu chửa cho được yên tịnh. Mổi tuần phải có tờ phúc cho Ông làm đầu trong Họ, hay là cho ông chủ địa phận trong Đạo

Tôi sẽ truyền cho mổi Họ đều sắp đặt như vậy, ấy củng phương châm chế cho trong Đạo hoà bình chớ chư hiền hửu củng thấy rỏ nhiều việc biến trong Đạo. Trải qua mấy Thu rồi chư Đạo hửu chư Đạo muội không đặng nghe lời Thánh-giáo vậy tôi xin đọc một bài Thánh-ngôn của Đức Từ-bi dạy Đạo khi tôi đi phổ thông miền Hậu-giang.

"Ngọc-Hoàng Thượng-Đế Viết Cao-Đài, giáo Đạo Nam phương
Chư Môn-Đệ và chư Nhu nghe.
Chim về cội nước tách nguồn, từ xưa kiếp con người giữa thế chẳng qua là khách đi đường, phận sự muốn cho hoàn toàn, cần phải có bền chí và khổ tâm. Có bền chí mới đoạt được phẩm vị thanh cao, có khổ tâm mới rỏ tuồng đời ấm lạnh. Lăng xăng xạo xự, mùi chung đỉnh vẽ cân đai, rốt cuộc chẵng khác chi một giấc huỳnh lương mộng. Mổi bậc phẩm đều đặng một vai tuồng của Đấng cầm quyền thế giới ban cho. Dầu thanh cao dầu hèn hạ, cũng phải làm cho rồi trách-nhiệm. hầu buổi chung cuộc, hồn lìa cỏi trần đặng đến nơi khởi hành mà phục hồi công cáng.

Ai giử trọn bậc phẫm, thì được Toà nghiệt cảnh tương công chiếc tội để vào địa vị cao hơn chốn địa câu 68 nầy. Ai chẳng vẹn trách-nhậm Nhơn-sanh phải bị đoạ vào u minh địa để trả cho xong tội tình căn quả, cho đến lúc trở về nẻo chánh, đường ngay mà phục hồi ngôi củ bằng chẳng biết sửa mình thì luật Thiên-điều chồng chất khổ A-tỳ phãi vướn muôn muôn đời đời mà đền tội ác. Bậc Nhơn-sanh vì đó mà phải chịu Thiên chìm đấm vào số luân hồi; vay trả, trả vay căn quả chẳng bao giờ tiêu đặng.

Các bậc Thánh, Thần nếu chẳng biết mối Đạo, là phương châm tìm nguồn trong rửa bợn tục thì biển trần khổ nầy cũng khó mong thoát đặng . Trời Nam nay đặng một yến sáng của Đấng Đại-từ Đại-bi dẫn khách trần bước lần ra con đường hắc ám, để tránh khỏi bến mê, dụng nâu sồng thế cân đai, mượn khổ tâm thay chung đỉnh, lấy hạnh đức làm nất thang bước lên tột lừng Trời vẹt ngút mây xanh, trông vào cảnh Thiên nhiên biết rỏ cơ mầu nhiệm mà làm khách u nhàn thanh nhã, núi thẫm rừng xanh, phủi hết muôn sự ở cỏi trần vô vị nầy, ấy là một sự khó thi hành cho khách phàm tục. Mấy ai nong nả mà đến cảnh thiêng-liêng mà nhiều kẻ lại tìm vào vực thẩm.

Đạo Trời qua bến tục, đường Thánh dẩn khách Trần, nếu chảng biết thời thế, giọt nước nhành dương hết chờ khi rưới cho đặng. Trước khi dứt lời tôi xin chư Đạo hữu chư Đạo muội bái lạy Đấng Chí-Tôn và rập cùng tôi tung hô cầu chúc " Nam-Mô Cao-Đài Tiên Ông Đại-Bồ-Tát Ma-Ha-Tát, xin bố phước lành cho chúng tôi lo cho tròn phận sự ..!!

Thượng Đầu Sư
THƯỢNG-TRUNG-NHỰT
 Tàng Kinh Các

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét