Chủ Đề: TẠI SAO NGUỒN ĐẠO
PHÁT TẠI TÂY NINH.
Kinh sách xưa-nay là Thánh Ngôn từ ban sơ cũng chỉ
rỏ Đạo phát ư Đông. Như mấy câu nầy chỉ rỏ cớ ấy:
"Ánh
Thái Dương dọi trước phương Đông”.
"De
l Orient l Occident voit poindre l aurore".
Hồi ban sơ Bàn-Cổ sơ khai Đạo-Phật, Tiên, Thánh khai cũng tại miền Á ĐÔNG phát ra trước. Chừng Đạo truyền ra Thái Tây cũng phát ra tại Asie Mineure là hướng Đông của
ÂU CHÂU. Tây Ninh là Đông Phương của NAM KỲ. Bởi cớ ấy và Thiên cơ tiền định nên Đạo khai
tại TÂY NINH y như mấy lời Thánh Ngôn như sau đây:
Ngày mồng 1 tháng 8 Bính Dần. (7 Septembre 1926) CAO ĐÀI
THẦY, các con. " -
TRUNG nghe con.
Con
biết rằng Toà Thánh THẦY phải lập tại TÂY NINH. THẦY đã cho
con hiểu là Thánh-Địa nữa.
Nguồn
Đạo THẦY do nơi đó mà xuất thân Thế gian ............"
Rồi năm Bính Dần ngày Ngươn Đán có Đàn trong Chùa
Phật tại làng Long Hòa (Rạch-Kiến) CHỢ LỚN.
Thượng Tương-Thanh, Thượng Hóa Thanh và ThượngHoa Thanh
chứng Đàn.
Sau khi TAM GIÁO CHỦ giáng, có Thần Hoàng làng Long
Hòa giáng cho bài thơ nầy:
"Thân tải lộ an độ
Chúng sanh.
Hoàng Thiên nhứt nhản đáo thiên thanh .
LONG-THÀNH (1) chí hiệp tùng chơn Đạo .
Hòa nhã hiệp đồng thị thãi khanh
Tự nơi TRỜI định nào có ai giám ôm dành Đạo ca của
cho mình đặng.
Trong mấy năm ban đầu sau khi khai Đạo tại chùa Gò Kén
phận tôi phải đông xông tây đục đi nâng đở đức tin của chư Đạo Hữu các nơi, Hộ Pháp
Phải đi mở Đạo tại KIÊM BIÊN, để cho THƯỢNG PHẨM điều đình Toà Thánh với anh
Thái Bính Thanh giúp việc, còn anh Ngọc Lịch Nguyệt thì điều đình VĨNH NGUYÊN TỰ
và lên xuông Toà Thanh. Trong lúc ấy tại Toà Thánh bổn Đạo thạnh hành. Chùa
rách Phật vàng, lều tranh xịch xạc, giạo lẽ thưa thớt, Thánh Địa hoang vu rừng
rậm mà trọn câu Phổ Độ, người tới Toà Thánh tầm Đạo dư muôn. Tuồng đời ấm lạnh
biết bao; tranh giành lẩn nhau người hiền phải lui chơn thối bước. Hơn một năm
kế đó bổn Đạo đìu hiu, Toà Thánh thưa người lui tới, Thuyền Bác Nhã gần xa bến.
"Trông
Lôi Âm tiềng giục cơn sầu !
Chuông
Bạch Ngọc hơi reo đoạn thãm !"
* * *
(1) Long Thành là làng Long Thành là chổ chúng ta
lập Tùa Thánh bây giờ.
Đấng CHÍ TÔN dạy tôi phải về chưởng quản Toà Thánh
và ngày 15 Avril 1928 (26 tháng 2 nhuần Mâu-Thìn) trước khi tôi về Toà Thánh,
Thiên phong ở Tòa Thánh có cầu Đức Lý GIÁO-TÔNG chỉ dạy việc gì nền Đạo truân
chuyên !
* * *
Phò Loan : THÁI-BẠCH
HỘ PHÁP, THƯỢNG PHẨM ...........
Hầu Bút .........
PHỐI SƯ THÁI BÍNH THANH
Xin mời Chức Sắc CỬU TRÙNG ĐÀI có mặt tại đây ngày
nay vào hầu Lão........
"HỘ-PHÁP
: Hiền-Hữu xin nghe".
Chẳng phải Lão binh giực Cửu Trùng Đài của Lão.
Hiền hữu kiếm sẽ thấy kẻ tội nhơn ấy về bên Hiệp Thiên Đài của Hiền Hữu vậy thì
quyền hành của Hiền Hữu thế nào, mà trách Lão (1) Chức sắc của Lão vì ám muội
mà nghe lời đó vậy thôi, còn những kẽ Hiền hữu kể tên trong sớ Lão đã chán
biết, để thỉnh thoảng Hiền hữu sẻ thấy hình phạt đễ cho chúng nó.
(2) Thái BÍNH Thanh Hiền hữu nói lại với Thượng Trung Nhựt rằng. Lão nhượng quyền GIÁO TÔNG lai cho người cho đến ngày Hiệp Thiên-Đài nhìn Cửu Trùng Đài rồi Lão sẽ hànhchánh nghe à:
"Lão
ban ơn cho chư Hiền-Hữu và chư Hiền-Muội."
THĂNG.
Tôi vâng lịnh ĐẠI TỪ PHỤ và Đức Lý GIÁO TÔNG về
chưởng quản Toà Thánh, lần lần công đồng với Chức sắc Hiệp Thiên Đài Cửu Trùng Đài
đã phế đời hành Đạo vể Toà Thánh lo Đạo cùng tôi, một ít lâu nền Đạo mới vượng,
thạnh hành như xưa, Chức sắc Thiên phong và Đạo hữu lưỡng phái về Toà Thánh lo
Đạo, lập công bồi đức. Thiệt là nhờ ơn ĐẠI TỪ PHỤ nên "Châu về Hiệp Phố" .
Đức Lý GIÁO TÔNG thấy vậy mới tái cầm quyền, dạy
sửa trị trong Đạo, dạy lập TOÀ TAM GIÁO đặng khuyên răn nhau tại thế hầu tránh
khỏi tội Thiêng Liêng. Ngài đã giãng dạy rỏ việc ấy.
(1) - Vì Hộ Pháp có thượng sớ than sao Đức Lý GIÁO TÔNG
không hành phạt mấy Chức sắc Cửu Trùng Đài phá Đạo.
(2) - Ít lâu kế đó nhiều vị bị Thiên khiển.
Có Thánh Giáo như vầy nữa.
* * *
"Nơi
Ngọc Hư còn đương định án.
Chiếu
chỉ phân cho hẳng tội tình.
Nếu
không tuân luật hửu hình (3)
Vô
vi trừng trị ai binh đặng nào.
Thương
CHÍ TÔN lòng đau than thở
Lo
liệu phương dạy trở cơ đời.
Thế
đương biến cuộc đổi dời .
Lấy
khuôn khảo tội cho người ăn năn
Xưa
coi nhẹ lời răn Đạo-đức .
Nay cam tâm ngậm ức nuốt oan.
Trù hung mở cuộc dấy loàn .
Kẻ không nhìn Đạo nhập hàng yêu tinh . . . . . . . . . . . "
Cả bọn mình đây đều tội
lỗi dẩy đầy, Trời lập thế cho ăn năn sám hối tại thế cho khỏi ghi tội nơi Thiên
Đình.
Thương hại cho những người
ngoan-ngạnh vì một đốm lữa lòng không từ tâm nhẫn nại mà sanh ra nhiều điều bi thãm cho
đến đổi xúi những người chỡ bí bâu khoai bắp tới giúp Toà Thánh trong buổi cơ cần vào đơn Toà án mà kiện thưa.
Mấy điều ấy có nâng khí phách người Nam lên được cao thượng quãng đại chăng ? Nghĩ
mà tủi, nghĩ mà thương, khôn ngưng giọt luỵ. Biết chừng bao thoát khỗ. Vì Đạo hữu
ngoan ngạnh quá lẽ không lễ nghĩa, khiêm cung, xưng bá xung hầu, độc quyền lừng
thế. Nên, le 18
Octobre 1931 (8 tháng 9 Tân-Mùi) 22 giờ.
THẦY mới giáng dạy mấy điều sau đây:
"THẦY.
Con
TRUNG, THẦY dặn con phải nhớ nghe: Cả luật điều phải có nghiêm tất, dưới chẳng
phảỉ trị trên, mà là...........
3 -
TOÀ TAM GIÁO để răn nhau, nếu ai tuân thì khỏi Thiên Điều, ai không tuân thì bị
Thiên Điều, ấy là Từ bi của THẦY lập thế cho mình khỏi tội Thiên Điều trên trị
dưới."
Con
nên tỏ cùng khắp rằng:
THẦY
cấm các con chảng đặng
nhìn-nhận Chức sắc của chúng nó phong Con hiểu rằng Nhơn sanh lầm lạc vì danh
THẦY lắm. Vậy phải tuyên bố ra cùng khắp nơi những điều giã dối ấy."
Thượng TRUNG Nhựt bạch: Con sẽ dạy ba Chánh phối sư viết thơ cho Chánh Phủ biết
mình không nhìn nhận mấy Thánh Thất không tùng Toà Thánh và lập số Thiên phong
có Hồng Thệ của Toà Thánh nhìn nhận gởi cho mấy chủ Thánh Thất và Đầu Họ Đạo
rỏ. Người không sổ ấy là mạo quyền.
"
- Phải,
Cả
mấy điều con đả làm THÁI BẠCH đều khen ngợi lắm. . . . . . . . . . . . . . . .
.
THẦY ban ơn cho mấy con."
THĂNG.
Tôi lấy lời tâm huyết tỏ hết
nguồn cơn trong Đạo xin Đạo Hữu lưỡng phái lấy trí thức mà phân đoán các việc
trong nền Đạo.
Nay kỉnh đốn,
Thượng-Đầu-Sư.
THUỢNG TRUNG NHỰT
(ấn ký).
Tàng Kinh Các
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét