Đôi Lời Bộc
Bạch.
Cuốn sách nầy, do Văn-Phòng Ban
Kiến Thiết, Biên Tập. Ngày 6 tháng 6 Mậu-Thân (dl. 1 Juillet 1968) VP.TV/B.P.C. 10-9-M.T/(31/10/68).
Với những lời vàng tiếng ngọc của Đức HỘ-PHÁP, là một vị Giáo-Chủ hữu-hình của
nền Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ. Đức Ngài đã để lại rất nhiều lời giảng dạy
đượm-nhuần tinh-hoa chơn-lý, lưu-truyền hậu thế.
Nay Viện Sử Cao Đài xin in lại, phổ-biến
đến cùng đồng-đạo ngõ hầu học hỏi, nghiên cứu,
lãnh hội, cùng nhau trên đường hành Đạo phụng sự Chơn Pháp.
Khuôn Vàng Thước Ngọc của
ĐỨC HỘ-PHÁP
Do
đơn xin nghỉ một năm đặng lo trả nợ trần-ai, tờ đề ngày 4 tháng 9 năm Tân-Mão
của Lễ-Sanh Thượng-Đẩu-Thanh.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Hễ càng chạy theo danh-lợi thì lại càng chìm-đắm
trong vòng khổ của danh-lợi, cái sống đơn-sơ thì ai lại không sống đặng. Gương
của các Người Chức-Sắc khi vào cửa Đạo họ nghèo xơ, nghèo xác mà họ trọn Đạo
cho tới khi về cùng Đức Chí-Tôn, nghĩa là ngày chết của họ, chết mà họ không
phải chết đói đa, mà họ lại đặng mồ là khác nữa. Còn Đẩu đây không biết
tương-lai ra sao, để cho sắp hậu-tấn là sắp-nhỏ của Đạo nó xem một kiểu dở, hay
cho đặng thấy một người đã đến tận bờ Bỉ-Ngạn mà còn chết đắm. Tư cho Quyền
Ngọc Chánh Phối-Sư lập Thánh-Lịnh thâu chức Lễ-Sanh của Đẩu và ngày nào xin
phục-chức là do đặc-ân Hội-Thánh sở-định khi nợ-nần của Đẩu đã trả xong.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do tờ thỉnh-giáo của Thượng-Chánh Phối-Sư
về việc Chánh-Phủ Tổng-Động-Viên thanh-niên.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Dẫu mình là người Đạo Cao-Đài là một nền Đạo
tương-lai của toàn Quốc đi nữa mà mình là người Việt-Nam ở trong nước Việt-Nam
tức là con dân Việt-Nam. Ta phải làm tròn phận-sự con dân của Đất-Nước cũng như
ai kia vậy. Nếu Bần-Đạo bị Quốc-Luật, Quốc-Pháp buộc làm tròn phận-sự công-dân
ấy Bần-Đạo cũng cúi đầu phục-lịnh. Nếu nói thanh-niên ấy là Quân-Đội Cao-Đài
trừ-bị thì phải nạp danh-sách cho Chánh-Phủ biết rỏ, nếu ta lãnh làm Quân-Đội
Quốc-Gia, với lý-lẻ vô bằng cớ thì chúng ta muốn làm mưu-mẹo dơi không dơi,
chuột không chuột đặng gạt qua Quốc-Pháp. Phải thi-hành triệt-để Quốc-Luật.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Do
tờ thỉnh-giáo của Giám-Đốc Đạo-Đức Học-Đường Nguyễn-Hữu-Lương và Hồ-Thái-Bạch
đề ngày 3/11/Tân-Mão.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Đã rủi sanh đứng làm người ta đành chịu mang hai
mối nợ: Nợ tâm-hồn là nợ ta thiếu Đức Chí-Tôn, và nợ xác-thịt là nợ non-sông
Tổ-Quốc của Phụ-Mẩu ta đồng sống đặng thọ-bẩm vào nuôi dưỡng lấy ta. Hai mối nợ
ấy không phương trốn tránh và cũng không mượn cái nầy đặng trừ cái nọ đặng.
Thoảng như phải đi làm tôi-mọi nô-lệ cho ai thì còn có phương thối-thoát và có
lý binh-vực, trái lại người ta đưa quân-khí đặng bảo-thủ giang-sơn Tổ-Quốc và
Giống-Nòi thì mình phải cúi đầu vâng-lịnh. Biết đâu đường-lối người ta buộc
mình sẽ là ngỏ giải-thoát cho mình, cứ tuân và cứ đi, tiến tới đừng để ai trước
mình mà uổng.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ xin trả chức của Lễ-Sanh Ngọc-Giác-Thanh.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Bần-Đạo buồn-cười mà để
dấu hỏi coi ai dạy Giác mà nó ngoan Đạo quá vậy. Đương chèo thuyền Bát-Nhã là
một tên bạn chèo mà coi mình trọng hơn phẩm Lễ-Sanh cũng là một điều hi-hữu, ừ phải, nó
chỉ biết nó theo khuôn thuyền tế-độ, ấy là vì biết chủ chiếc thuyền
là Đức Di-Lạc Vương-Phật. Nên nó nghĩ: "Thà làm tôi cho một vị PHẬT đặng
đưa bước Thiêng-Liêng cho các Chơn-Hồn, hơn là làm tôi-đòi cho Vạn-Linh
Sanh-Chúng." Sáng-suốt ấy chẳng phải xác-thịt phàm của Giác xúi-biểu nó,
mà là Chơn-Linh Phật-Tánh của nó đã nói nhỏ với nó. Bần-Đạo lại làm trái ý nó một
phen chơi, chúng-sanh đã muốn cho nó làm Lễ-Sanh nó chê, Bần-Đạo cho nó vào
hàng Giáo-Thiện, Hội-Thánh Phước-Thiện lập Thánh-Lịnh.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Tờ Phúc số 56 của Bà Phối-Sư Hương-Hiếu nói về vụ: Phó-Trị-Sự: Phan-Thị
Kim-Anh và Trần-Văn-Phải phạm vào Ngũ-Giới-Cấm điều thứ ba tại phòng cô Đầu-Tộc, Sa-Đéc.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Quyền Ngọc Chánh
Phối-Sư về phần bên nam, nữ Chánh-Phối-Sư về bên nữ ra lịnh cho hai Chức-Việc Phan-Thị
Kim-Anh và Trần-Văn-Phải tức-cấp ra khỏi Thánh-Thất rồi đợi khi Pháp-Chánh định
đủ luật-hình sẽ cất-chức của người ấy, từ đây nên ra Huấn-Lịnh cho Nam-Nữ nơi các
Thánh-thất không nên chung-lộn, xu-bồ, xu-bộn nhau nữa. Luật Thiên-Nhiên đã
định vậy, hễ Nam-Nữ là phải khắng-khít nhau, yêu-ái cho nhau như nam-châm với
sắt mới tạo đời mãi-mãi truyền-lưu đặng, luật ấy rất mạnh-mẽ, trước Quyền
Thiêng-Liêng là điều vô-tội, song Nhơn-Đạo đã định-luật cho khỏi sa vào
thú-tánh. Đời chưa hiểu thông Chơn-Pháp và vẫn bao giờ cũng mê-tín tự-tôn, ta
vì đó mới giữ-gìn nghiêm-luật, chớ chơn-lý vốn là khác hẳn.
Đạo bao giờ cũng chịu khổ vì lẽ ấy, vì phải tùng
phàm-tâm đặng tạo nên Thánh-Đạo, có khi sự thái-quá tùng phàm làm cho ta nhiều
phen hổ-thẹn vì sai-lạc đạo-đức tinh-thần, nhưng phải chịu chớ chưa đến buổi
sửa-cải đặng, có nói với nhơn-sanh cũng chưa biết nghe biết hiểu, nói ra thêm
vô-ích.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do theo bản phúc-sự minh-tra của Hoà-Viên về Lễ-Sanh Hoàng với Giáo-Viên
Thới đánh lộn tại Long-Hoa-Thị (17/3/Nhâm-Thìn).
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
HỘ-PHÁP Chưởng-Quản Nhị
Hữu Hình-Đài Hiệp-Thiên và Cửu-Trùng. Gởi cho Bộ-Pháp-Chánh Trần-Khai-Pháp xem
rõ vụ đánh lộn đã nêu gương xấu cho đám đàn-bà con gái và trẻ nhỏ nơi
Long-Hoa-Thị do một vị Lễ-Sanh và một vị Giáo-Viên trường Đạo-Đức. Hai người
như thế mà làm gương như thế, Lễ-Sanh Hoàng thì dạy em đánh lộn vì người đã
biểu-diễn giữa chợ tài-tình, võ-sĩ đối với sắp em chớ không phải một vị Lễ-Sanh
của Hội-Thánh tức là anh chỉ có quyền dùng Đạo-Đức mà dạy đàn em. Hoàng đã
không nên phận làm anh có đâu làm Chức-Sắc. Giáo-Viên Thới là một giáo-viên
dạy-dỗ đoàn thiếu-sinh trong trường Đạo-Đức mà thô-lổ không lễ-nghi, khiêm-tốn,
hỏi sơ: dạy sắp nhỏ bài học gì? Bần-Đạo định án: Ngưng chức Lễ-Sanh trong một
hạn-lệ là sáu tháng và buộc phải cầu-khẩn một vị Đại-Thiên-Phong cho phục-sự và
bão-lãnh giáo-đạo cho Hoàng trong sáu tháng mà không thuần nết thì sa-thải
xuống hàng Tín-Đồ. Giáo-Viên Thới thì không cho dạy nơi trường Đạo-Đức nữa và
nếu từ ngày nay còn sanh sự với ai về lỗ-mãng một phen nữa là bị đuổi ra khỏi
Thánh-Địa.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ
phúc-sự của vị Phái-Viên Phổ-Tế Lê-Văn-Ninh, về khoản Phối-Sư Tài và Phối-Sư
Phấn lập cơ qui-nhứt tại chùa Ninh-Tân Sài Gòn.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Ninh rất xứng-đáng đảm-nhiệm trách-vụ phổ-tế,
Bần-Đạo tư cho Hội-Thánh Cửu-Trùng-Đài và Hiệp-Thiên-Đài cho ý-định về sự
yêu-cầu của Ninh, nhứt là sự quyết-định của vị Phối-Sư phổ-tế Thượng-Trí-Thanh.
Một mặt khác Bần-Đạo ra lịnh cho Bộ Pháp-Chánh minh-tra hành-tàng của Phấn và
của Tài đã dùng phương mê-hoặc về cơ-bút mà tiếp-tục phương-chước của tả-đạo
Bàn-Môn, minh-tra đủ chứng cớ đặng Bần-Đạo quyết-định. Tuy vẫn hành-tàng của họ
đối với Đạo và đối với Bần-Đạo không trọng-hệ chi cả, nhưng các linh-hồn bị
cám-dổ sẽ bị đoạ-lạc rất-thương-xót. Còn Phấn và Tài tại nơi số-mạng của họ
cũng như Bảy và Chữ kia vậy, thì phương nào mình có đủ quyền-năng nơi cõi Tục
này mà cãi-hóa Thiên-Điều cho đặng. Tội-nghiệp thay cho họ tưởng họ sống hoài
đặng đeo đuổi theo đảng-phái của họ hoài đặng. Cái chết của họ gần mà Thánh-ân
đã cất mất là một kiếp sanh rất nên vô-phước.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Do theo lời của Bộ Tư-Lịnh
Quân-Đội-Cao-Đài xin cho Quân-Đội được dự hội Quyền Vạn-Linh năm Tân-Mão (1951).
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Thiệt một việc yêu-cầu
làm cho Bần-Đạo rất nên khó liệu, Bảo-Thế nói lại cho Quân-Đội biết rằng: Dầu
mảnh thân này và sự sống thác của nó Bần-Đạo còn không tiếc với Quân-Đội thì kể
chi hành-tàng xấu-hổ. Viết một bức thơ xin họ kiếm hiểu sở-năng của thủ đoạn tiếng
văn-minh của Á-Đông và tiếng văn-minh của Âu-Châu là nghĩa lý gì?
Quân-đội không có là một phần công-lý sẽ bị tiêu-diệt, mà có Quân-Đội là một
áp-bức, bất công không chi bì kịp, nó là Thánh cũng là Phàm, cái Thánh ấy Đời
đã lợi-dụng đặng làm Mạnh cái Phàm-Lực của họ. Phải! Cơ-quan Cửu-Trùng-Đài là
Cơ-Quan dìu Đời nên hai Ông chủ của Cửu-Trùng-Đài dám lập Quân-Đội, mà
Hiệp-Thiên-Đài là Cơ-Quan dìu Đạo nên Ông chủ của nó sợ-sệt, ngại-ngùng. Biết đâu ngày nay Bần-Đạo mở
cửa cho Quân-Đội đem quyền-hành vào, nó không áp-bức, nó không vô-quyền thì đã,
mà cửa ấy lại không cần mở cho Quân-Đội của Đời xông vào. Thử hỏi ngày kia, nếu
Quân-Nhân của ta phải trở về cầm đảm-đương quyền Đạo trong Thánh-Thể của
Chí-Tôn, vì chẳng lẻ họ còn mang vỏ-khí nơi mình cho đến ngày tận-thế đặng. Chừng ấy quyền
Quân-Đội Đời mới nhập vào quyền Vạn-Linh ‘‘cầm súng cầm gươm’’ nơi tay đưa ngay đầu
họ, đặng buộc họ ký một mạng lịnh chịu phục dưới mạng lịnh của quyền
Đời thì họ mới nghĩ sao? Bần-Đạo không cho Quyền Vạn-Linh có thủ-đoạn vì lẽ đó.
Quân-Đội giờ này là một cơ-quan chánh-trị tạm-thời, thì chỉ đặng quyền làm
một cơ-quan Chánh-Trị-Đạo như Cửu-Viện của Hội-Thánh mà thôi, chỉ nghĩa là phải
có mặt cho Quyền Vạn-Linh hạch-vấn, chớ không phải là một phần-tử của Quyền
Vạn-Linh. Vậy Bộ-Tư-Lệnh, Bộ-Tham-Mưu, Bộ-Chỉ-Huy phải có mặt đặng có chịu dưới
Quyền Vạn-Linh vấn-nạn.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ
của Chí-Thiện Lê-Văn-Trường xin nghỉ cúng thời Tý vì già-cả, bệnh-hoạn.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Hễ càng già lại càng cúng nhiều đặng dâng mạng-căn
số-kiếp của mình cho Đức Chí-Tôn định, ấy là bí-mật giải thoát của Chí-Tôn để
nơi Cơ Tận-Độ. Dầu đương giờ mình cúng mà chết trước mặt Người lại càng hay.
Phải tuyên-truyền cho ai-ai cũng đều thấu-đáo nghĩa-lý Bí-Pháp này. Khi đau ốm
nằm dưỡng bịnh hễ nghe thời cúng là ngồi dậy dâng Tam-Bửu cho Chí-Tôn.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ của Giáo-Hữu Thái-Thành-Thanh xin từ-chức vì có lịnh bổ đi Khâm-Châu-Đạo
Bình-Thuận.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Phê cho Giáo-Hửu Thành
từ-chức, Giáo-Hửu đã có phép giải-thể tức là phải chết về Đời sống về Đạo mà
còn xin từ-chức tức đã thất Thiêng-Liêng-Pháp. E cho Thành khó trở lại
Thánh-Thể đặng, một là vì Pháp-Luật hai là vì ma-khảo.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do tờ trả lời về vụ Lễ-Sanh Chót (Thượng)
góp tiền chợ Long-Hoa.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Quyền Ngọc Chánh Phối-Sư là người chủ-quyền của
Thiên-Phong Chức-Sắc tức phải chịu cả trách-nhậm dụng-nhơn, thoản kẽ vô
quyền-hành mà người đem để trách-nhiệm yếu-trọng làm cho hư cả thanh-danh và
năng-lực của Hành-Chánh thì thử hỏi tội người thế nào? Ra Tòa Tam-Giáo và mất
Quyền-Chức là chắc, thuyên-bổ Chức-Sắc không có Quyền trên phê-chuẩn là phạm
tội quá-quyền đáng thâu quyền Chánh Phối-Sự lại, nhưng vì nhục lây cho quyền
Hành-Chánh nên phạt quì mười hương tại Điện mỗi ngày ba nhang. Phải đem Chót ra
khỏi Long-Hoa-Thị liền.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do tờ xin của Ban Thợ-Hồ xin ăn cơm ngày hai
bửa mới làm công-quả nổi.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Bần-Đạo hằng than-thở và đau-khổ vì mấy đứa
trung-thành hiếu-thảo cùng Đạo, dầu nghèo cũng cam tâm phục-vụ cho Đạo và
tạo-nghiệp cho Đạo, mà Hội-Thánh Hành-Chánh cùng các cơ-quan Chánh-Trị-Đạo xem
rẻ-rúng, phế-vong, không để mắt chăm-nom an-ủi, còn những kẻ lợi-dụng Đạo lại
đặng giàu-sang vinh-hiển kính-nể yêu-vì. Hỏi sự bất-công ấy chừng nào chấm dứt?
Bần-Đạo cũng tự hỏi mà cũng tự âm-thầm trả lời!
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do
đơn tố-cáo Chí-Thiện Hương-Nhâm cho mướn Thuyền-Bát-Nhã.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Quyền Ngọc Chánh Phối-Sư viết thư nói cho các
Bàn-Trị-Sự nơi Châu-Thành Kiêm-Biên biết rằng: Thuyền Bát-Nhã là của Hội-Thánh
Phước-Thiện cho Hội-Thánh Ngoại-Giáo, do lịnh Bần-Đạo dạy cho, khi Giáo-Sư Bẩy
phản chiếm làm chủ, và khi Bần-Đạo về thấy thì dạy lấy lại giao cho Phước-Thiện
hay là Chức-Sắc Phước-Thiện làm chủ. Nghĩa là của thiệt chủ nó trả lại cho chủ
nó. Chí-Thiện Hương-Nhâm thay mặt HộI-Thánh Phước-Thiện làm chủ nó thì chủ-quyền
của Chí-Thiện Nhâm. Không ai phản-đối đặng, nhưng Bần-Đạo sẽ nhắc Chí-Thiện
Nhâm thuyền ấy chỉ để làm phước chớ không phải để làm mướn, nếu cho mướn lấy
tiền cốt-yếu để tiền ấy làm phước mà phước ấy cả con cái Thầy phải hưởng trước
hết.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do tờ của Ngọc Chánh Phối-Sư xin cho bốn mươi
đạo-sở Phước-Thiện nơi Cái-Bè qua hành-đạo bên Hành-Chánh.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Chiếu theo Đạo-Luật thì bên Hành-Chánh là
Hành-Chánh còn bên Phước-Thiện là Phước-Thiện, hai phận-sự hành-đạo không
phù-hạp với nhau, thắc-mắc hơn hết là phẩm Hành-Thiện mà lên Giáo-Thiện buộc
phải tạo-nghiệp cho mười-hai gia-đình, còn bên Hành-Chánh lại thông-đồng hơn,
nên hai công-nghiệp không đồng, không dung-hoà nhau đặng. Nhưng theo Bần-Đạo
thì dầu cho Hành-Chánh khi đến vị Chánh-Trị-Sự mà có thể tạo đặng mười-hai
gia-nghiệp cho gia-đình thì cũng có thể lên Giáo-Thiện đặng. Còn bực Hành-Thiện
mà cầm quyền Hành-Chánh đắc-lực đủ 5 năm cũng đem ra quyền Vạn-Linh cầu-thăng
Lễ-Sanh đặng. Điều ấy do nơi Pháp-Chánh minh-tra công-nghiệp mà định vị.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ 424 của Ngọc Chánh Phối-Sư gởi cho
Khâm-Châu-Đạo Cần-Thơ về việc Chánh-Phủ buộc khai gia-đình nơi căn-cứ.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Hễ mình có phận-sự là Công-Dân thì mọi quyền-lực
chỉ có liên-hệ đến phận-sự công-dân của mình thì buộc phải tuân-hành. Phải nhớ
rằng Đạo là Đạo mà Đời là Đời đừng tưởng dùng đặng quyền Đạo mà phản-kháng cùng
Đời, mà cũng đừng tưởng rằng dựa đặng quyền Đời mà hiếp Đạo, phải thi-hành mạng
lịnh của Chánh-Phủ Việt-Nam của ta liền.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do tờ của Giáo-Hữu Chuẩn xin ân-xá
vụ tham-lam tiền Kinh-Tượng tại Châu-Đốc
(3.000$00)
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
HỘ-PHÁP Chưởng-Quản Nhị Hữu Hình-Đài Hiệp-Thiên và
Cữu-Trùng gởi cho Bộ Pháp-Chánh Hiệp-Thiên-Đài. Bần-Đạo xem hồ-sơ rồi lấy làm
lạ cho cách dùng người của kẻ cầm quyền Hành-Chánh. Một vị Chức-Sắc bị tội tham
tiền của Hội-Thánh tức là đã có án bất tín-nhiệm của Đạo mà người ta lại giao
Công-Viện Hội-Thánh cho người ấy cầm quyền. Nội một điều mua vật-liệu của Đạo rồi
chẹt-mọt chúng ta cũng khó giữ, điều ấy là điều Bần-Đạo đã quá biết lúc tạo
Đền-Thánh. Vậy Bần-Đạo tha số tiền của Chuẩn đã lấy của Đạo song cấm nhặt từ
đây Hành-Chánh không đặng giao cho Chuẩn một phận-sự chi mà có tài-chánh
trọng-hệ vào đó. Phải đem Chuẩn ra khỏi Công-Viện liền.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do
tờ số 122 ngày 25/2/Quý Tỵ của Ngọc Chánh-Phối-Sư thỉnh-giáo về các Chức-Sắc có
án! "Vĩnh-Bất Tự-Dụng!"
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Hễ đã mang án ‘‘Vĩnh Bất Tự Dụng’’ thì chỉ đặng
lãnh các phận-sự phụ-thuộc mà thôi chớ không đặng quyền cầm chủ-quyền một
cơ-quan Chánh-Trị-Đạo nào hết, dầu cho một Hương-đạo đến một Trấn-Đạo các
chủ-quyền không đặng cầm, duy đặng làm phận-sự phụ-thuộc vậy thôi. Nên nhớ và
hiểu đừng quá khốn-khổ mà Ngọc Chánh-Phối-Sư phải bị phạt.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do tờ của Nữ Chánh Phối-Sư Lại-Viện xin
phép cho Lễ-Sanh Hương-Tình từ-chức
đặng sanh.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Phê cho nghỉ phép đặng
sanh, may là còn phẩm Lễ-Sanh thì còn dễ giải-quyết, còn nếu đã lên hàng
Giáo-Hữu thì đem ra Toà Pháp-Chánh. Xin nhớ hễ còn vợ chồng con cái thì
Hội-Thánh đừng cho thăng Giáo-Hữu.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do tờ dâng lên xin cho một vị Giáo-Sư
Phái Thượng đứng xướng trên Giảng-Đài Đền-Thánh khi Tiểu và Đại-Đàn.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Đặng, song trong Huấn-Lịnh để thay-mặt cho vị
Giáo-Sư phái Ngọc chủ-lễ, khi có một vị Giáo-Sư phái Ngọc phải thay thế liền vì
vị Giáo-Sư ấy ngang hàng với Hộ-Đàn Pháp-Quân hành quyền Chưởng-Lễ. Khi trước
Giáo-Sư Mười được ban cho một cây Giản-Lịnh đặng làm phận-sự này chẳng khác nào
cây Giản Uất-Trì, tiền đã Hôn-Quân, hậu đả loạn-thần đặng ngăn-ngừa phản-Đạo
đột-nhập vào Đền-Thánh.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ số 29 ngày 1 tháng 2 Nhâm-Thìn của Nữ Chánh
Phối-Sư dâng lên Đức HỘ-PHÁP trạng tỏ tà-quái nhập vào em gái khùng tên
Nguyễn-thị-Hát.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Tư cho Ngọc Chánh Phối-Sư làm Huấn-Lịnh ngăn-cấm.
Bà Nữ Chánh Phối-Sư nói phải vì các Đấng Thiêng-Liêng tuyển-chọn xác đồng tử
của họ là khó lắm, phải trẻ nít hay là kẻ câm-đui, cùi-điếc tỏ ra người vô-tri
vô-giác rồi họ mới nhập xác đặng. Còn ngoài ra là Các Đấng có Sứ-Mạng
Thiêng-Liêng Phò-Loan chấp-bút chớ không đặng đụng đâu nhập đó như thế. Nếu
thoảng như vậy là điều tà-tinh đồng bóng đã biểu-diễn từ-từ chẳng chi lạ và
chúng nói bậy nói bạ mạo nhận theo thói tà-tinh thì lại càng quá hơn ma-quỷ. Hễ
tin thì mất Linh-Hồn là chịu lấy.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Đơn của
Chức-Sắc và Chức-Việc nơi Đệ Tứ kiện Đầu-Phận và bảy Hương-đạo về việc dẹp
Bàn-Thờ Chí-Tôn kêu gánh hát về hát.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Văn-phòng cất là làm việc chớ chẳng phải Thánh-Thất
mà thờ Chí-Tôn nơi đó. Quyền Ngọc-Chánh Phối-Sư phải ra lịnh cấm các văn-phòng
lập Thiên-Bàn thờ Chí-Tôn, mưu-chước ấy để tránh đi cúng nơi Đền-Thánh.
Hoà-Viện Hành-Chánh hiệp với Thánh-Vệ minh-tra cho ra kẻ ỷ-quyền lấy văn-phòng
làm rạp hát, rồi đem nội-vụ ra Pháp-Chánh. Phải ra lịnh cho gánh hát ra khỏi
văn-phòng liền.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do thơ đề ngày 22/3/53 của Cụ Nguyễn-Minh-Khôi dâng lên Đức HỘ-PHÁP.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Tư cho Quyền Thượng-Chánh Phối-Sư xem và tiếp-tục
thi-hành theo lời xin của Cụ Nguyễn-Minh-Khôi, do Khâm-Mạng Quí đã giao quyền
lập Thánh-Thể nơi Tỉnh Nam-Định là một nơi sanh lắm nhơn-tài lỗi-lạc đất
Bắc-Việt đương giờ này cũng vậy. Ấy một nơi đáng làm căn-cứ Phổ-Thông Chánh-Giáo.
Gian nhà tuy đạo-hữu phải mua đắt giá, song biết đâu sự đắt giá đó sẽ gây
Đại-Nghiệp cho tương-lai toàn Đạo nơi đất Bắc, ta nên chấp-thuận liền. Giao sứ
mạng và cho đủ văn-kiện Kinh-Sách cho Cụ Khôi truyền giáo. Một cụ lão-thành cả
quyền Đời tôn-trọng rất xứng đáng làm đại-diện yếu-trọng của Đạo. Hiền-Huynh
nhơn-danh Bần-Đạo cám ơn hậu-tình của Quan Thủ-Hiến và Quan Tỉnh-Trưởng
Nam-Định đối cùng Đạo. Phải trả tờ giao-kèo lại cho Cụ Khôi với thơ bảo-kê.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Tờ
phúc-sự của Thái-Phóc-Thanh ngày 2/2/Quí-Tỵ.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Tư cho Hoà-Viện Hành-Chánh hiệp cùng Kiểm-Thủ
Thánh-Địa coi đất này của ai? Nếu quả ra Nguyễn-Thị-Quá toan giựt đất của
Đạo-Hữu Tần-Nhơn thì đem nội-vụ ra Pháp-Chánh đặng định-án Thị-Quá. Bần-Đạo
cấm-nhặt không ai đặng ỷ mình khôn-ngoan gian xảo hơn mà hiếp-đáp người Thổ.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ xin cho Giáo-Hữu Chia làm
Khâm-Trấn Tần-Nhơn, Lễ-Sanh Mau
làm Quyền-Khâm-Châu-Đạo Tần-Nhơn, Lễ-Sanh Inh làm Đầu-Tộc Thái Bình và Lễ-Sanh Mau làm Đầu-Tộc-Đạo Tần-Nhơn
Thánh-Địa.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Thì cũng cho mang râu
đội mũ hát chém chằng thử coi hay-ho gì chăng cho biết. Y-phê và tư cho Quyền Ngọc
Chánh Phối-Sư lập Thánh-Lịnh.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do
đơn của Lưu-Kim-Anh xin hát cải-lương.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Tư cho Quyền Ngọc Chánh Phối-Sư ra lịnh cấm và cho
hay trước rằng: đã cấm bất kỳ là nhơn-viên cơ-quan nào cùng Đạo-Hữu nơi
Thánh-Địa đến Sài-Gòn rước bạn hát về Thánh-Địa đặng thủ-lợi nữa. Ai không tuân
thì sẽ không đặng phép cho, còn bị 15 ngày tụng niệm nơi Đền-Thánh là khác.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Thượng-Thống Hòa-Viện xin
cho Tuần-Quân đúng 2 năm được vào hàng Bảo-Thể chánh-vị.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Bảo-Thể theo mắt
Bần-Đạo thấy là vo-vất, biếng-nhác lắm, Tuần-quân cũng vậy, Bần-Đạo buộc tăng
hạn thêm 1 năm nữa rồi Pháp-Chánh minh-tra lại, hạnh-kiểm lại nữa rồi sẽ định.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
về Luật phong-thưởng:
Vì Tuần-Quân và Bão-Thể
nếu so-sánh công-nghiệp Đạo thì con đường lập-thân hành-đạo (rất mau) của họ rất
mau và rất dễ hơn Bàn-Trị-Sự, vì cớ mà tánh-đức hạnh-kiểm họ rất thiếu-kém nên cho họ
lâu ngày nhập vào chánh Bảo-Thể, lâu chừng nào hay chừng nấy đặng họ Tu-Hạnh,
Tu-Đức.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Do tờ tường-trình về số bổn-đạo nơi Mỹ-Tho, căn-cứ Châu-Thành nuôi cá tra,
cá vồ làm cho đời dị-nghị.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Tư cho Quyền Ngọc Chánh
Phối-Sư viết thư hỏi kín coi có quả vậy chăng? Thật là khổ cho sự sanh-sống của
người
Đạo, nuôi cá kiếm sống cũng bị chỉ-trích!
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Phúc-trình của Kinh-Lý Khám-Đạt thỉnh-giáo về thể-thức phóng lại con lộ
Thánh-Vệ.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Lộ Thánh-Vệ phải để 8
thước (8m00) phải phóng theo bản đồ của sở Kinh-Lý đã vẽ. Những nỗi phóng đường
đào kinh bao giờ cũng làm cho khổ-tâm chủ đất, ngoài đời cũng thế mà trong Đạo
cũng thế. Nếu cả mấy em toàn Đạo đều biết ý-định của Bần-Đạo là mọi việc phải
thi-hành cho có mực-thước, khuôn-luật, hầu sau mấy đứa nhỏ thừa-tự không ai
có phương nào tranh tụng cướp giựt của nó. Nếu cả mấy em biết làm phận-sự cha-mẹ
thì thà mình chịu khổ-tâm hơn là dành sự rắc-rối hậu-lai cho con cháu. Sở
Kinh-Lý cứ định phải lý thi-hành phận-sự thì cứ làm, còn mấy em bị sự cực-trí
khổ tâm có rên-siết đi nữa bây-giờ mà thôi, chớ xa sau kia chúng thấy rõ
lợi-ích là đủ.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ
khai công-nghiệp của Chánh-Trị-Sự Lê-Văn-Mừng ở Hương-đạo Long-Khánh (Tây-Ninh)
xin phong-thưởng.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Tư cho Quyền Ngọc-Chánh Phối-Sư cho Mừng hiểu rằng:
Người mới nhập-môn từ năm 1945 mà thôi, thì những ai đã nhập-môn từ năm ấy
Hội-Thánh buộc để một cái dấu mơ-hồ không toàn tín-nhiệm, nhưng công-nghiệp
đáng giá của Người, chiếu theo Đạo-Pháp và Đạo-Luật thì phải đem ra Quyền
Vạn-linh định vị, chớ Quyền Chí-Tôn tại Thế chẳng đẵng ân-phong. Song Bần-Đạo
muốn cho một điểm linh-hồn lập-vị bây giờ nhứt định cho người phải tùng-sự một
cơ-quan Hành-Chánh dưới quyền của một vị Đại-Thiên-Phong bảo-đảm trong một
thời-hạn là hai năm rồi mới quyết-định.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ phúc của Giáo-Sư
Thượng-Phùng-Thanh số 49 ngày 3/3/Giáp-Ngọ.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Một chức Giám-Đạo của Hiệp-Thiên-Đài đã có minh-thệ
trước Ngũ-Lôi cầm Pháp-Chánh chẳng còn ai là thân-nhơn trong khi hành quyền dầu
rằng bạn thân của mình chẳng phải là một chức-sắc của Hội-Thánh Phước-Thiện.
Giám-Đạo Lợi và Chí-Thiện Nhâm là hai vị Chức-Sắc của Đạo ai có phần nấy, nếu
còn tính đời là bạn nhau mà thôi, khuôn-luật của Đạo đã định vậy, Thượng-Quyền
cũng cho vầy. Chỉ có Giáo-Sư Phùng còn kể Lợi và Nhâm là vợ-chồng nhau đặng
phản cáo mà thôi. Quyền Ngọc Chánh Phối-Sư nên giải-quyết rút Giáo-Sư Phùng về
Toà-Thánh và thuyên-bổ người thay thế làm Khâm-Trấn Đạo Kiêm-Biên cho khỏi
phản-kháng Đạo-quyền. (11/3/ Giáp-Ngọ)
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Phúc-sự
của Tổng-Giám: Vỏ-văn-Khuê và Nguyễn-huỳnh-Yến xin Hội-Thánh cung-cấp vật-liệu
làm cho rồi dinh-thự.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Tư cho Tiếp-Đạo hội các cơ-quan Chánh-Trị-Đạo ra
lịnh cho toàn-thể chung-sức lo đủ vật-liệu cho cơ-quan Kiến-Trúc tạo-tác và
sửa-đương các dinh-thự cho kịp kỳ lễ Khánh-Thành ngày 5/5. Cho Hành-Chánh biết
rằng nếu họ chễnh-mãng mà các cơ-sở dưới chủ-quyền của họ chưa rồi thì Bần-Đạo
sẽ dành cho họ một phần phạt mà từ thử đến giờ họ chưa hề có hưởng. Bần-Đạo xin
họ để ý và tránh cho khỏi điều ấy.
(11/3/ Giáp Ngọ).
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Phúc-sự
số 32 của Cai-Quản Báo-Ân-Đường Bà Đạo-Nhơn Vỏ-Hương-Nhâm, trạng tỏ về việc Lễ
Trung-Ngươn tại Hội-Thánh Ngoại-giáo và nổi khó-khăn của Hội-Thánh.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
(Số:
1009/HỘ-PHÁP)
Tư cho Hội-Thánh Cửu-Trùng-Đài nam-nữ lưỡng-phái
xem cùng là Hội-Thánh Đường-Nhơn triệt-để thi-hành mạng-lịnh của Bần-Đạo là:
Nữ-phái dầu ngang tước cùng Nam, mà khi hành-quyền Nam là Chủ, Nữ là Thứ, còn
Hội-Thánh Đường-Nhơn trong khi chưa đặng quyền tự-do Chức-Sắc hành quyền của
mình đãm-nhiệm bằng quyền-hành và đẳng-cấp của Bổn-Quốc thì phải tuân mạng-lịnh
của Chủ-Quyền Bổn-Quốc. Ấy vậy Khâm-Châu Nữ-Phái Kiêm-Biên và đại-diện
Hội-Thánh Đường-Nhơn phải triệt-để tùng quyền của Khâm-Trấn-Đạo nơi đó, nếu còn
một phen vi-phạm nữa thì cả hai đều bị truất-quyền rút về Toà-Thánh hay là bị
thuyên-bổ đi nơi khác.
(2/10/ Giáp Ngọ)
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ
Thanh-Minh số 2 ngày 8/12/54 của Phái Thiêng-Liêng, đang do Ông Bạch-Pháp xưng
rằng vâng mạng lịnh Thiêng-Liêng để qui-nhứt Cao-Đài 12 phái.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
(Tư cho các Cơ-Quan xem) Cả mọi sự chánh, tà thì
Bần-Đạo đã thấu-đáo mọi điều, song vì thương nên để cho ai cũng đủ phương-pháp
tự-tu, chớ thử hỏi Các Đấng Thiêng-Liêng nào đã lập đó, đáng nên công hay đã
gây nên tội chia rẻ loạn Đạo. Lấy Trí-Phàm suy-nghĩ cũng đủ hiểu, các Con-Cái
Đức Chí-Tôn ráng đề phòng cho lắm.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ số 330 của văn phòng Cố-Vấn Hành-Chánh-Đạo thỉnh-giáo 3 khoản:
Truy-phong Thánh Tử-Đạo thờ Bát-Quái-Đài; Truy-phong Chức-Sắc lên nhứt cấp;
Truy-điệu và thờ nơi Báo-Ân-Từ.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
1 - Chức-sắc bị bắt và bị kết-án vì lẻ Đạo, gọi là báo thù phần-tử Hội-Thánh
và bị kẻ nghịch Đạo tàn-sát, các Quân-Sĩ vì ngọn cờ Bảo-Sanh Nhơn-Nghĩa
Đại-Đồng của Hội-thánh ban cho đặng cứu Quốc mà bị sát-hại hay là Tử-trận.
2 - Các Chức-sắc đủ công-nghiệp qui-liễu trước khi
quyền Vạn-Linh định-vị, nên Quyền Chí-Tôn đặng trọn quyền đặc-biệt phong-thưởng
truy-phẩm.
3 - Cả thảy đều đặng làm lễ truy-điệu rồi đọc
Thánh-Lịnh trước Linh-Vị. Các Thánh Tử-Đạo thì thờ nơi Bát-Quái-Đài, công-nghiệp
đặc-biệt cho Đạo khi minh-tra đủ lẽ thì thờ nơi Báo-Ân-Từ, mai-hậu thì do nơi
Quyền Vạn-Linh công-nhận và ân-tứ mới đặng đem vào đó mà thờ. Báo-Ân-Từ là PAN
THÉEN của Đạo, Đức Chí-Tôn gọi nó là Văn-Đài cả mọi sự quyết-định đều xong và
đều chấp-thuận.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Số 362/ VP.HP
HỘ-PHÁP Chưởng-Quản Nhị Hữu Hình-Đài Hiệp-Thiên và
Cửu-Trùng gởi cho Qu. Ngọc Chánh Phối-Sư Cửu-Trùng-Đài.
Hiền-Hữu ra lịnh đòi các vị Chức-Sắc làm biếng đi
cúng theo tờ phúc của bản thông-qui ghim theo đây cho biết vì lẽ gì? Cho biết
lý-do từ xử định tự-nhiên của họ là sao cho Bần-Đạo biết. Các Bàn-Trị-Sự của
mỗi phận-đạo cùng Hương-đạo từ đây nếu các ngày Đại-Đàn và Tiểu-Đàn mà thiếu
mặt sẽ bị phạt một hình-phạt gắt-gao là bị cách chức hay là thêm vào hạnh-kiểm
nương-bóng Đạo chớ không phải thật Đạo, sẽ bị trục-ngoại ra khỏi Thánh-Địa.
(11/ 2/ Giáp Ngọ)
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Từ hàng phẩm Giáo-Hữu đổ lên không có hàm-phong
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Nghĩ vì Chức-Sắc Cửu-Trùng-Đài từ phẩm Giáo-Hữu đổ
lên thì đã vào hàng Thánh-Thể nên không có hàm-phong, kỳ-dư vị nào quá già yếu
không đủ sức-lực và trí-não hành-đạo nữa và có lời chấp-thuận của Qu. Chí-Tôn
mới được hưởng: hồi-hưu dưỡng-lão.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Thái-Thượng-Ngọc Chánh Phối-Sư yêu-cầu Đức HỘ-PHÁP
truy-phong Tướng Trình-Minh-Thế vào phẩm Thế-Đạo
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Truy-thăng Trình-Minh-Thế vào hàng phẩm Quốc-Sỉ và
đặng thờ nơi Báo-Quốc-Từ cùng Đức Thành-Thái và Đức Kỳ-Ngoại-Hầu Cường-Để.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Tờ
của Tam-Đầu-Chế số 410 ngày 29 tháng 3 năm Ất-Mùi thỉnh-giáo v/v Đức HỘ-PHÁP
không làm Thượng-Tôn Quản-Thế nữa.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Lập-trường tranh-đấu Độc-Lập của dân Việt vẫn còn
phức-tạp chưa đến mục-đích cuối cùng của nó, hễ thuận theo Quốc-Nội Qui-Thống
thì bị trở-lực Ngoại-Quốc, mà Quốc-Tế là một trở-lực khó đương đầu cho
Quốc-Dân. Bởi cớ mà Đạo bị lôi cuốn theo phong-trào trót gần 10 năm hy-sinh
xương-máu của Đạo, cuộc cách-mạng của toàn-dân không đi theo một chiều-hướng
cùng Chánh-Phủ vì cớ mà chính-quyền lủng-củng nội-bộ, loạn-ly. Ta vì phục-vụ cho
Tổ-Quốc giống nòi Việt-Nam đã thuận cho Quốc-Gia-Hóa cả quân-đội và để trọn
quyền cho Chánh-Phủ xử-dụng, thì kể như Đạo đã xong phận-sự cùng nước Việt và
dân Việt và Đạo hôm nay đã trở về lập-trường vào địa-vị Quốc-Tế của nó.
Bởi cớ mà Bần-Đạo không muốn làm Thượng-Tôn
Quản-Thế là tránh điều trở-ngại cho Chánh-Quyền, vậy từ đây hễ gặp trường-hợp
nào mà con cái của Đạo vì ảnh-hưởng và danh-thể của Đạo mà bị tử-nạn bất cứ là
quân-sĩ hay Tín-Đồ đều do nơi Pháp-Chánh minh-tra đủ lẽ đáng vào hàng
Thánh-Tử-Đạo thì Bần-Đạo chiếu theo luật-pháp đặng truy-thăng cho họ, còn trái
lại thì ta phải cam-chịu để quyền Thiêng-Liêng định-vị.
Thoảng như lấy lễ đặng an-ủi Cha-Mẹ, Vợ-Con cùng
các bạn của kẻ quá-cố thì ta cũng nên rộng lòng dung-thứ. Phải cho Giáo-Sĩ xem
lời phê nầy.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Thơ số 1593 ngày 9 tháng 6 năm Ất-Mùi của Tiếp-Pháp
thỉnh-cầu Đức HỘ-PHÁP đình-đải Thánh-Lịnh số 1503 đề ngày 1 tháng 6 năm ƒt-Mùi
buộc trẻ gái trước ngày giá-thú phải biết khoa-dưỡng-dục, nên Bộ Pháp-Chánh xin
đình lại sáu tháng sẽ thi-hành.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Số : 1525/ HP.
Thánh-Lịnh ban-hành kể từ ngày ký-tên thì không thể
không thi-hành, Thánh-Lịnh trai phải có một nghề gì mới được, còn gái phải có
giấy chứng-nhận biết khoa sanh-dục, phải triệt-để thi-hành.
Bộ Pháp-Chánh không phép xin như vậy nữa, vì
Pháp-Chánh chỉ biết thi-hành luật-pháp mà thôi, nên nhớ.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Đơn của Tổng-Giám Nguyễn-Huỳnh-Yến đề ngày 8 tháng 2 năm Ất-Mùi yêu-cầu
phong-thưởng công-nghiệp.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Rất đúng sự thật, ăn-uống thất-thường, nghèo-khó
gia-đình cực-lực vì nghề-nghiệp mà Hội-Thánh không để tâm lo-liệu dùm,
công-nghiệp không chứng-nhận, chẳng ai trọn tâm thương-tưởng, nâng-đỡ vật-chất
lẫn tinh-thần thay cho Bần-Đạo, dường như Hội-Thánh đã quên hẳn sự-nghiệp Đạo
là một khối mồ-hôi nước mắt của mấy em. Hành Đạo như thế là phương hại Đạo.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ
thỉnh-giáo của Đội-nhạc Huỳnh-Minh-Mẫn v/v tang-sự của Hành-Chánh và
Phước-Thiện.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Lễ-Sĩ, Giáo-Nhi, nhà-thuyền với nhân-viên
nhà-thuyền là thuộc quyền của Tiếp-Lễ Nhạc-Quân quản-xuất, còn đào-huyệt thuộc
về phần nhơn-viên dưới quyền nhơn-quan đạo-tỳ.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Phần
thứ nhứt:
Chỉ vải sau lưng: Chí-Tôn muốn định phận mình là
Tam-Thừa.
Phó-Trị-Sự hành quyền về hạ-thừa chớ chưa vào
Thánh-Thể nên mang một thẻ nơi lưng.
Còn Phối-Sư là bậc Thượng-Thừa nên có ba thẻ.
Trung-Thừa Chí-Tôn không cần định để cho mỗi người cố-gắng lập vị mình mau
chóng tới bậc Thượng-Thừa. Nếu qua khỏi ba thẻ lên chín tức là vào hàng phẩm
Cửu-Thiên Khai-Hóa.
Cách nhau có một mức Phối-Sư với Chánh-Phối-Sư mà
xa nhau như Trời một vực. Hễ đủ tài đức cầm quyền Đạo có quyền Vạn-Linh và
quyền Chí-Tôn ủy-nhiệm ân-tứ quyền-hành thì là vào ngay Cửu-Thiên Khai-Hóa qua
khỏi Tam-Thừa.
Phần
thứ hai:
Ai cho Luật-Sự mang giày vào Điện.
Điều ấy là quá phép, đặng mang giày vào Điện là
Chánh Phối-Sư thì hàng Tiếp-Dẫn Đạo-Nhơn mới đặng mang giày vào Điện.
Phần
thứ ba:
Khi nào đã có mang Sắc-Lịnh của HỘ-PHÁP nơi mình và
hành-lễ thay hình thay xác cho HỘ-PHÁP mới đặng đứng ngay giữa thế cho hình-ảnh
HỘ-PHÁP, còn ngoài ra thì đứng một bên phía Thế-Đạo tức phía Thượng-sanh.
Khi thay hình-ảnh là khi có lịnh đặc-biệt của
HỘ-PHÁP phú cho và có mang Sắc-Lịnh nơi mình.
Phần
thứ tư:
Chỉ kêu là vị Luật-Sự. Đối với Lễ-Sanh thì gọi là
ông Luật-Sự Pháp-Chánh. Tới bậc Chưởng- Ấn trở lên mới gọi là Ngài.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Lịnh
của Đức HỘ-PHÁP
Qua hay tin Hội-Thánh ngày nay làm lễ Đức Chí-Tôn
và Đức Phật-Mẫu đều hiu-quạnh hơn khi Qua còn ở nhà.
Thoảng như hai mươi mấy cái Cộ có thể cũng còn
biến-chế được còn riêng Cộ Hội-Yến phải có.
Nếu Chức-Sắc Hiệp-Thiên-Đài đã cầm quyền Đạo ngày
nay mà Cộ Hội-Yến không có thì mặt Thiên-Điều sẽ đem họ về sớm không thể tránh
khỏi.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Đức HỘ-PHÁP hành pháp độ-thăng cho Giáo-Hữu: Thượng-Sang-Thanh tại
Đền-Thánh ngày 19 tháng 7 năm Canh-Dần hồi 9 giờ sáng.
Lời Dạy:
Đức HỘ-PHÁP căn-dặn một
điều là nên để ý là làm sao ngày qui-liễu gởi Thánh-Cốt tại đất Thánh-Địa, vì
trái địa-cầu 68 nầy không còn có chổ đất nào quí-hóa bằng đất Thánh-Địa nếu để
được cốt-hài nơi đây rồi thì rất hạnh phúc cho tương-lai con cháu.
Dù nơi Cực-Lạc củ hay đất mới cùng là nghĩa-địa đất
50 mẫu ở Long-Thành cũng vậy. Bần-Đạo đã biết bên nước Tàu hễ Cha-Mẹ họ có qui,
họ hoàn lại để chọn ngày hoặc chọn chổ đất tốt có hàm rồng dầu phải 5, 3 năm họ
cũng đợi kiếm được mớI làm lễ an-táng, vì bên nước Tàu có nhiều nhà biết
Thiên-Văn hay khoa coi bói họ giỏi.
Phần nhiều là các nhà giàu có hay chọn lựa, ngày
nay dân tộc Việt-Nam có phước Chí-Tôn đã tiền-định cho giòng-giống Lạc-Hồng
hưởng điều phúc-hậu tương-lai, ai có duyên mà về đây gởi cốt-hài là có phước
lắm vậy.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Lời Đức HỘ-PHÁP tuyên-bố trong chuyến Bắc-Du tháng
10 năm 1950.
Lời
Đức HỘ-PHÁP
Nền Độc-Lập của nước nhà không ai có quyền giữ mà
ta phải đòi, hỏi, xin. Trái lại, ta phải đoàn kết cùng nhau để tạo-thành, vì
nền Độc-Lập chính là quyền sở-hữu của ta.
Nhiệm-vụ của người công-dân lúc Quốc-Gia hữu-sự.
Một điều quan-trọng mà tất cả thanh-niên, học-sinh cần biết đó là ''Quốc-Thể''
của một dân-tộc. Nhưng Quốc-Thể của một nước tức là sự tập-hợp của một khối
cá-thể của những cá-nhân nước ấy. Vậy thì mỗi công-dân một nước phải có một
cá-thể đã. Cá-thể của một người tức là nhân-cách và nhân-phẩm của người đó vậy.
Mà muốn cho cá-thể xứng-đáng thì Ông-Cha chúng ta đã để lại cho hai chữ vô-cùng
quí-báu ấy là Tu-Thân vậy.
Lời
tuyên-bố của Đức HỘ-PHÁP trong dịp lễ Khánh-Thành Tòa-Thánh Tây-Ninh
Lời
tuyên-bố của Đức HỘ-PHÁP
trong
dịp lễ Khánh-Thành Tòa-Thánh Tây-Ninh
Lời tuyên-bố của Đức HỘ-PHÁP trong dịp lễ
Khánh-Thành Tòa-Thánh Tây-Ninh từ 6 đến 16/ Giêng/ Ất-Mùi ( 55 ) có mặt
Thủ-Tướng Ngô-Đình-Diệm.
Sở-dĩ có cuộc lễ nầy là đã đến lúc Bần-Đạo cần cho
Thế-Giới hiểu rõ uy-tín của Đạo Cao-Đài cả về Phẩm lẫn Lượng đặc-điểm là cho
các nước hiểu quyền-năng Đức Chí-Tôn trong kỳ hỗn-loạn nầy, để mong rằng
nhơn-loại nên hướng về hạnh-phúc chung bớt sự tương-tàn, tương-sát lẫn-nhau.
Đức HỘ-PHÁP đang giải-thích cho Thủ-Tướng Diệm hiểu
về Triết-Lý và Tôn-Chỉ của Đạo Cao-Đài trong lúc Thủ-Tướng vào Đền-Thánh.
Đức HỘ-PHÁP nói:
Trong lúc hỗn-loạn nầy, số phận hẩm -hiu nhứt là
các dân-tộc nhược-tiểu. Thế-giới hiện nay có hai chủ-trương: một bên lấy võ-lực
làm căn-bản, một bên đem tiền-tài để huy-động khắp nơi. Nhưng ta không sợ. Bằng
võ-lực: Ta có thể hợp sức nhiều nước để chống lại, bằng tiền-tài: Ta có thể
không mắc mưu, nếu ta không ham lợi. Nói tóm lại chỉ có thống nhứt tinh-thần
mới có thể thoát khỏi tai-họa hữu-hình, mà chỉ có thống-nhứt Tôn-Giáo mới
thống-nhứt nỗi tinh-thần. Vậy, con cái Đức Chí-Tôn phải đồng-tâm hiệp-lực để
Đạo được mau tiến-triển để làm tròn phận-sự một công-dân của một Quốc-Gia, một
hiếu-tử của Đức Cha-Lành.
9/1/Ất-Mùi - (7/2/55)
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Lời đáp-từ của Đức HỘ-PHÁP với ông Thurler
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Hội Hồng-Thập-Tự cứu-khổ nhơn-loại về phương-diện
vật-chất, Đạo Cao-Đài cũng cứu-khổ nhơn-loại, nhưng về phương-diện tinh-thần.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Ông Chí-Thiện
Phạm-Mộc-Bổn xin về Qui-Thiện khi mãn phận-sự Khâm-Châu Tây-Ninh.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Minh-Thiện chưa chắc
phải là Qui-Thiện, mà Minh-Thiện một tên giống lúa để cấy vào ruộng Phước-Thiện,
Qui-Thiện cũng một thứ giống, đổi giống cũng chẳng ích-lợi gì, nên chăng
là do nơi bông-trái.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Đơn
xin: Tín-Đồ của ông Mến ở Châu-Đốc (8/9/ Kỷ-Sửu).
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Phước-thiện cũng có phẩm-tước là: Thập-Nhị Đẳng-Cấp
Thiêng-Liêng nếu chê bỏ không kể đến phần hồn thì thay vì đi về với Cửu-Thiên
Khai-Hóa lại ẩn-trú nơi Đại-Hải-chúng, liệu mà tính lấy, hầu đừng trách mình
hối-hận.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Hội-Thánh Phước-Thiện xin bổ
Khâm-Thành và Đầu-Phận.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Bác đơn, cứ thi-hành theo khuôn-khổ củ của
Phước-Thiện, không có Khâm-Thành và Đầu-Phận chi hết.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Đơn
xin đấp lộ của ông Giám-Đốc trường Qui-Thiện ( 20/ 11/ Mậu-Tý ).
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Lịnh cho toàn-thể bổn-đạo từ Giang-Tân, Bến-Kéo,
Cây-Chò, Trường-Hòa, Qui-Thiện, Thánh-Địa Tòa-Thánh chung sức nhau làm cho
thành con đường chung quanh Châu-Thành Tây-Ninh, từ chợ Thái-Hiệp-Thạnh ra
Bến-Kéo xuống Trường-Hòa vô Qui-Thiên lên Tòa-Thánh thẳng vào Núi trở ra
Châu-Thành, con đường ấy khi hoàn-thành sẽ có tay Chánh-Phủ tráng đá, phải làm
lề ruộng mương to cho nước đủ chảy, nơi nào phải đặt cống thì làm cống, cây Cầu
bắt ngang từ Qui-Thiện qua suối đi nhà Tịnh phải làm tạm bằng cây và đường đủ
rộng cho xe hơi camion chạy đặng, bất kỳ đất của ai hể phóng hoa-tiêu con đường
đi ngang qua thì cũng không đặng phép ngăn cản.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Lời phê v/v cho đất phố
tại Long-Hoa-Thị.
Lời căn-dặn:
Mỗi gia-đình ghi đặng
một căn phố, nếu gia-đình nào nhiều con cái mà đứng ra choán cho nhiều thì cả
các phần đất của gia-đình tham-lam ấy sẽ bị lấy lại hết, những người có phần đất
gia-cư lập nghiệp rồi không được hưởng một phần bên phố nữa.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Anh
Ba Lầu làm tờ hỏi Hội-Thánh vay bạc của Cô-Nhi đặng mua xe hơi đặng chở củi
lò-gạch.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Ông cố-vấn Phạm-Môn cho Lầu hay Hội-Thánh không
phải chà Xã-Tri mà cho vay bạc.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
V/v Trai-giới trong Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Vụ giữ trai-giới nhứt
là trường-trai là phạm-luật của Hội-Thánh lập lúc ban-sơ nơi Tân-Luật, Chí-Tôn
chỉ định có Thập-Trai mà thôi. Hội-Thánh đã lập luật quá sức mình thì liệu mà
sửa-chửa theo Pháp-Chánh.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
V/v Lập sở ngành Lương-Điền Công-Nghệ Phước-Thiện.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Chiếu theo Chơn-Pháp thì cả sở Lương-Điền Công-Nghệ
chỉ có hàng Chức-Sắc phẩm Hành-Thiện mới được lập mà thôi, vì họ phải nuôi-nấng
và bảo-vệ lập-nghiệp cho 12 gia-đình, còn hạng Minh-Đức, Tân-Dân, Thính-Thiện
thì làm công-quả trong các cơ-sở của Hội-Thánh, đặng nhơn thời gian tùng sự với
một Chức-Sắc Thiên-Phong hàng Giáo-Thiện mà học-hỏi Đạo-Lý và tu-tâm, dưỡng-tánh
kiến-cố tâm Đạo, vậy hễ trọn hiến-thân cho Đạo thì họ không còn gia-đình nữa,
hay là gia-đình của họ cũng thuộc về Đạo, dưới quyền của một vị Giáo-Thiện
Giáo-Huấn bảo-bọc sở của Hội-Thánh, đó chư vị Giáo-Thiện là riêng biệt nạp trọn
vẹn huê-lợi công-ích cho Hội-Thánh. Còn các cơ sở của Hành-Thiện là thuộc quyền
của gia-tộc của họ đào-tạo, phải tùng khuôn luật đặng sử đương, Hội-Thánh
Phước-Thiện trong kỳ Đại-Hội nầy. Bần-Đạo nhứt định không cho qua khỏi mặt luật
ấy nữa.
Ngày 5 tháng 9 năm Tân-Mão.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Phúc-trình của Nhị-Vị Nghị-Trưởng
Phước-Thiện Nam , Nữ thỉnh-giáo trong kỳ Đại-Hội Phước-Thiện.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Vào Đạo rồi không thể lấy tiền mua chức đặng, phải
thi-hành y theo như luật-pháp như Bần-Đạo đã giải-rõ. Thoảng như có điều chi
bất công về công-nghiệp thì Pháp-Chánh minh-tra đủ lẽ, đủ bằng chứng đưa lên
cho Qu. Chí-Tôn định-đoạt. Chẳng phải lấy lý-lẽ ly-loạn mà bỏ luật-pháp đặng.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
V/v dư luận
trích-điểm Hội-Thánh Phước-Thiện bổ Khâm-Châu và Đầu-Tộc như hành-chánh.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Hỏi phải đặt tên Phước-Thiện là gì? Cửu-Trùng-Đài
là Hội-Thánh thì Phước-Thiện cũng Hội-Thánh, hễ riêng Khâm-Châu và Đầu-Tộc,
Bần-Đạo đã đặt ra bên hành-chánh dùng đặng thì bên Phước-Thiện cũng có quyền
dùng đặng, trích-điểm là ngu-muội.
HỘ-PHÁP
(Ấn-Ký)
Đức Phạm Công Tắc vào thời thanh xuân. |
Chức-Sắc Bộ Nhạc thưa ông Công-Viện Út
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Quyền áp-sách của Chí-Thiện Út với nhơn-viên
Lễ-Nhạc, tư cho Chí-Thiện Phụ-Thống Công-Viện Phước-Thiện cho Bần-Đạo hiểu sự thật.
Chí-Thiện Út thì nóng-nảy còn mấy đứa Nhạc thì hỗn-hào cả hai đều sẽ bị trừng
răn nghiêm-khắc luôn tới Nhạc-Sư Chở nữa.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
V/v
Xin mở rộng đất Cực-Lạc mới (do Phước-thiện).
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Đất Thánh là nơi tạm gởi Thánh-Cốt con cái Đức
Chí-Tôn cho đến ngày mãn một đời Giáo-Tông, là thiêu cốt lấy tro làm nên một
khối lớn đem vô để nơi hầm Bát-Quái-Đài, tro đầu tiên hạ Đơn-Điền tay chơn là
đem vô khối ấy, có dư bao nhiêu thì có lễ long-trọng đem xuống sông Cẩm-Giang
đổ. Cẩm-Giang tức là Thánh-Giang như sông Cange vậy.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ yêu-cầu của
Hội-Thánh Phước-Thiện xin ông Lễ-Viện Phuông còn lưu lại Thượng-Thống Lễ-Viện.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Đã tha, nhưng buộc ông phải làm một lời hứa rằng:
Từ đây về phương cứu khổ chúng-sanh y theo mạng-lịnh và y theo Giáo-Huấn của
Bần-Đạo. Thánh-Lịnh đối-phẩm là Thánh-Lịnh cho Hành-Chánh qua Phước-Thiện, hỏi
thử Gia ai dám có quyền cho điều ấy? Mà nó dám luận thế nầy, Gia đã nhiều lần
không hiểu luật-pháp mà làm càn, Hội-Thánh Phước-Thiện cho nó làm phận-sự khác,
đừng để nó ở Lại-Viện nữa.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
V/v
Hội-Thánh Phước-Thiện bổ Hành-Thiện đi làm Đầu-Tộc.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Tại sao thuyên-bổ Hành-Thiện làm Đầu-Tộc thế cho
Giáo-Thiện có hiểu là phi-pháp chăng?
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Tờ phúc của Trưởng-Tộc Phạm-Môn
nói về 13 vị Giáo-Thiện do Hội-Thánh bổ làm nơi Thiên-Hỉ động Trí-Huệ Cung.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Trả cả mấy người nầy về Hội-Thánh Phước-Thiện, cả
người Phạm-Môn phải từ chức Phước-Thiện trở về Phạm-Môn, nếu còn mang chức-tước
Phạm-Môn từ bỏ.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
V/v
Lễ-Sĩ lãnh chức Lễ-Sanh, hiến-thân Phước-Thiện nên xin được đối-phẩm
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Hễ đi theo hàng phẩm Thập-Nhị Đẳng-Cấp sao không
vào hàng Minh-Đức mà lên lại thi Lễ-Sỉ mà làm gì? Câu hỏi chướng nầy cốt ý muốn
vào hàng Giáo-Thiện nhưng tránh cho đặng phẩm Hành-Thiện là phải, con cha cháu
chú cũng chẳng ích lợi gì.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
- Mấy Sư trọc Đạo-Núi hỏi việc
Đạo.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Đồ khùng đã tự-do đi đường nào cứ đi, HỘ-PHÁP sống
không nghe thì nghe HỘ-PHÁP gỗ ích ra phải biết ngôn-ngữ HỘ-PHÁP gỗ mới hay,
bằng bơ-vơ không nghe đặng cũng không thấy đặng như đui với điếc thì chịu lấy.
HỘ-PHÁP sống không bao giờ nghịch hành tàng đã qua của HỘ-PHÁP gỗ, về
Thiêng-Liêng-Vị rồi nhìn coi ai là sống ai là gổ?
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Lời-phê
tiếp về người Phạm-Môn
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Mấy em trong cửa Pnạm-Môn là Tông-Tộc của Phật, tức
là Tông-Tộc Thiêng-Liêng Qua tạo làm kiểu mẫu cho mấy em tạo Tông-Tộc Phàm-Trần
nghĩa là gồm chung bá-tánh chung-hiệp mỗi họ hầu lo bảo trọng Đạo-Đức và sanh
sống cùng nhau, ấy là quyền sở-hữu của mấy em về phần Đời không liên can chi
đến Đạo, phòng định luật-pháp. Phải tạo Tổ-Đường mỗi họ rồi cầu-nguyện bắt thăm
đặng định trật-tự lớn nhỏ của các gia-đình. Tổ-Đình là hương-quả của Chí-Tôn
gắng sức làm cho thành tựu đặng nương nhau mà sống và duy trì kiến-họ.
(14/ 9/ Mậu-Tý)
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Hội-Thánh
Phước-Thiện xin thuyên-bổ Chức-Sắc đi Châu-Tộc để thay thế cho mấy vị bị rút
về.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Y-phê và cho lập Thánh-Lịnh thuyên-bổ, phải căn-dặn
lại nữa rằng: cơ-quan Phước-Thiện lập để nuôi người, chớ chẳng phải để nêu danh
đặng lường gạt lấy của người, và ăn bám của người, thoảng từ đây có nhiều phàm-tâm
lãnh chức-tước đặng gạt-gẫm người thì buộc lòng Bần-Đạo phải giải-tán cơ-quan
Phước-Thiện vì là nghịch hẳn danh-từ của nó.
(13/2/T.Sửu)
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Lời-Phê:
Gấm có tật hay độc-tài, từ trước Bần-Đạo quãng-đại
để rộng quyền cho mỗi đứa tự-do, tự-chủ lấy mình, dầu cho Chưởng-Quản
gia-nghiệp chung.
Họ cũng đủ quyền làm chủ riêng của họ mấy em đều
biết, còn nay thì Hội-Thánh Phước-Thiện đã thành-lập, Đạo Cao-Đài thành
Quốc-Đạo, thì khuôn luật buộc rằng không còn như trước đặng.
Cả Chức-Sắc dầu Cửu-Trùng-Đài hay Phước-Thiện cũng
là một vị Quan-Lại của Chánh-Trị-Đạo, hễ phạm tội thì án-luật định hình không
ai khỏi đặng. Như thế mới trừ đặng cái hại: Mượn danh Đạo tạo danh mình, nương
bóng Đạo-Đức lợi cho mình, Qua đã biết trước thế nào trong mấy em cũng có đứa
ngồi ngục, Gấm bị trước, vì Phối-Thánh Thoại muốn cho nó trả quả đối với
Phối-Thánh còn ở Phàm. Đáng kiếp Gấm đã đụng đầu xe lửa cũng như mẹ con Út-Giáp
đụng đầu xe lửa Màng buổi trước vậy. Mấy em ráng cẩn thận coi chừng ăn-hiếp mấy
ông Thánh ẩn-thân bất-ngờ mà phải ngồi cửa Phong-Đô mà khóc đa nghe.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Lời
thỉnh-giáo:
- Chức-Việc và Bàn-Trị-Sự đương quyền Hành-Chánh
được tham-gia trong cơ-quan Phước-Thiện không ?
Lời Phê: Có quyền, nhưng khi Phước-Thiện cầu nài
mượn cậy.
- Phước-Thiện đi Phổ-Độ, Đạo-Hữu và Chức-Việc
Hành-Chánh qua Phước-Thiện không ?
Lời Phê: Có quyền Phổ-Độ vào Đạo và vào cơ-quan
Phước-Thiện những người có tâm từ-thiện.
- Những vị Chức-Việc như: Chánh, Phó, Thông-Sự đã
thọ lãnh trách-nhiệm và hiến-thân vào Phước-Thiện rồi được ra tranh chức
Chánh-Phó-Thông-Sự Hành-Chánh không?
Lời Phê: Đặng trọn quyền dầu còn ở nơi cửa
Phước-Thiện, nếu Hội-Thánh Hành-Chánh, Phước-Thiện không cần chi đến sự từ chức
của họ.
- V/v thâu góp tiền-bạc của những vị Đạo-Hữu
hảo-tâm giúp lương-thực hoặc công-quả về Tòa-Thánh hay các thứ tiền, bên
Phước-Thiện có quyền thâu của Đạo-Hữu Chức-Việc bên Hành-Chánh không?
Lời Phê: Đặng trọn quyền hơn bên Hành-Chánh vì là
cơ-quan Phước-Thiện. Còn Hành-Chánh mà thâu thì lại ra lẽ là tìm phương hối-lộ
trị người mà ăn của người thì cơ-hồ hối-lộ.
DL: 28/ 01/ C.Dần ( Le
10/3/50 )
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Hội-Thánh Phước-Thiện trình dâng v/v ông Giáo-Thọ
Nguyễn-Văn-Tường ( pháp-danh Thiện-Trí) đại-diện của ông Đạo Nằm Phật-Giáo
Thiền-Lâm chùa Phước-Thiên-Tự Tấn-Đức Long-Xuyên, tỏ ý xin về hiệp nhứt Đạo vào
Cơ-Quan Phước-Thiện.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP Cửa Từ-Bi Phước-Thiện vẫn
mở rộng, nhứt là Phạm-Môn là nơi hội-ngộ của cả Cửu-Nhị ức nguyên-nhân thì có
chi ngăn-trở sự hiệp-nhứt của các Đạo các Chi, các Phái của Đại-Đạo mà xin-xỏ
làm gì: Cứ thong-dong vào cửa đặng lập vị mình, Ngôi Thiêng-Liêng không dễ gì
kẻ phàm mà cho đặng.
Bần-Đạo lấy làm vui-đẹp và hân-hạnh mà tiếp-đón họ,
chỉ khuyên họ đừng quá mê-tín mà thôi.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
- Ngài Bảo-Thế dịch thơ của ông Saint
Jorioj, đề ngày 27/ 10/ 49 gởi cho Phối-Sư Thượng-Vinh-Thanh, đại ý muốn sau
khi nhập Việt-Tịch ông sẽ lấy tên Việt là Cao-Thiện-Tiến.
LỜI-PHÊ của ĐỨC HỘ-PHÁP
Bảo-Thế dịch thơ của
ông Việt-Nam mới Cao-Thiện-Tiến nên gởi cho các cơ-quan Chánh-Trị-Đạo cho
họ hay biết rằng các nước đã hưởng-ứng theo Đạo. khuyên họ nâng cao danh-giá
Thiên-Phong thêm nữa cho xứng phận làm Thầy các nước và làm một Quốc-Dân
Thiên-Mạng.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Lời
Thỉnh-Giáo của Tiếp-Lễ Nhạc-Quân
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
1 - Ba vị Chưởng-Pháp: Phái-Ngọc mặc Sắc-Phục đỏ, Phái-Thái mặc Sắc-Phục vàng
còn phái Thượng theo lẽ phải mặc Sắc-Phục xanh, nhưng không hiểu sao lại mặc
Sắc-Phục toàn trắng ?
Lời Phê: Mạng lịnh của Đức Chí-Tôn Bần-Đạo cũng không
hiểu.
2 - Tiểu-Đệ nghe nói có Thập-Nhị Bảo-Quân, nhưng
không hiểu là ai và có phải mỗi vị Bảo-Quân sau nầy Chưởng-Quản một
Hàn-Lâm-Viện không ?
Lời Phê: Toàn-thể Bảo-Quân là Hàn-Lâm-Viện, mỗi vị
có sở-thức, sở-năng ấy là điều khác nhau đặc-biệt, tỷ như Huyền-Linh-Quân nghĩa
là Thần Linh-Hồn khác với Bảo-Học-Quân thuộc về khoa học hay là thực-tế học.
Bảo - Huyền-Linh-Quân
Bảo - Thiên-Văn-Quân
Bảo - Địa-Lý-Quân
Bảo - Học-Quân
Bảo - Cô-Quân
Bảo - Sanh-Quân
Bảo - Phong-Hóa-Quân
Bảo - Văn-Pháp-Quân
Bảo - Y-Quân
Bảo - Nông-Quân
Bảo - Công-Quân
Bảo - Thương-Quân.
3 - Thập-Nhị Bảo-Quân dưới quyền nào của Đạo ?
Lời Phê: Riêng cho quyền Thượng-Hội, dưới quyền
chỉ-huy của Giáo-Tông và HỘ-PHÁP.
4 - Cửu-Trùng-Đài là xác, Bát-Quái-Đài là hồn,
Hiệp-Thiên-Đài là chơn-thần đứng trung-gian để cho xác-hồn hiệp một, nhưng sao
Đền-Thánh Hiệp-Thiên-Đài ở trước, Cửu-Trùng-Đài ở trung-gian rồi mới đến
Bát-Quái-Đài ?
Lời Phê: Phải phân phẩm đặng khai mở Thiên-Môn,
rộng quyền Phổ-Độ, đặng tận độ các chơn-linh và các phẩm chơn-hồn vào Cửu-Thiên
Khai-Hóa, phải đến Thiên-Môn trước rồi mới vào đặng Cửu-Thiên, hồn nó không ở
với xác mà ở ngoài xác, còn Chơn-thần là dắt dìu đồng sống với xác đặng độ xác,
tương-sanh thì cần chi phân sau hay trước chỉ là Khinh cùng Trọng mà thôi chớ.
5- Nếu nói Hiệp-Thiên-Đài là Chơn-Thần trung-gian
của xác và hồn thì Chức-Sắc Hiệp-Thiên-Đài đứng ở giữa, nhưng sao lại đứng ở
ngoài mà ngó vào Cửu-Trùng-Đài rồi đến Bát-Quái-Đài ?
Lời Phê: Đứng giữa rồi ngoài họ đuổi Thiên-Hạ ra
thì ai thấy dùm cho, nếu Chơn-Thần vắng mặt thì chắc xác không biết đường đi mà
chớ.
6 - Chức-Sắc Hiệp-Thiên-Đài phải đứng chầu lễ Đức
Chí-Tôn hay có ý-nhiệm về Bí-Pháp thế nào, tại sao lại không ngồi? Lời Phê:
Chơn-Thần phải thường tại tức là phải Hằng-Sống, nếu để nó ngồi không buộc nó
đứng thì nó sẽ ngủ gục hay là chết. (26/ 10/ Canh-Dần )
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
* * *
Các
khoản thỉnh-giáo của Bộ-Nhạc do Đ.P Huỳnh-Minh-Mẫn (ngày 27/9/Nhâm-Thìn
14/11/52)
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
1- Thánh-Ý Sư-Phụ dạy Bộ-Nhạc dưới sự điều khiển của
Tiếp-Lễ Nhạc-Quân nhưng cũng dưới dự phủ-giáo của Ngọc-Chánh Phối-Sư.
Lời Phê: Phải vậy, dầu Tiếp-Lễ Nhạc-Quân lập
Thánh-Lịnh thì cũng phải có Ngọc-Chánh-Phối-Sư đồng ký.
2 - Khi có Thánh-Lịnh thuyên-bổ Chức-Sắc Bộ-Nhạc
nơi Tỉnh, con tưởng lại các tổn-phí và hành-lý thì Hành-Chánh và Phước-Thiện
phải hiệp-sức chung lo.
Lời Phê: Phải vậy, Tiếp-Lễ Nhạc-Quân làm phiếu rồi
đồng ký với Chức-Sắc Bộ-Nhạc đặng lãnh tiền.
3 - Thánh-Ý Sư-Phụ định nơi Trung-Bắc và Kiêm-Biên
Tông-Đạo phải có vị Chưởng-Quản, nơi Nam-Tông cũng phải có, nếu có thì phải
thi-hành thế nào cho đúng phép?
Lời Phê: Phải có một Chức-Sắc cao-cấp từ bậc
Quản-Nhạc đổ lên lãnh quyền Chưởng-Quản do Tiếp-Lễ Nhạc-Quân thuyên-bổ.
Chiếu theo kỷ-luật Hội-Thánh ấn-định, những người
có học nghệ-thuật âm-nhạc; các Tỉnh cũng như Tòa-Thánh phải dự-thí khoa-mục
nhạc-sĩ do Ban-Giám-Khảo tuyển-chọn.
LỜI-PHÊ
của ĐỨC HỘ-PHÁP
Hễ không thì dầu nơi Tòa-Thánh cũng không kể vào
Bộ-Nhạc.
HỘ-PHÁP (Ấn-Ký)
Home [ 1 ] [ 2 ] [ 3 ]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét