
18. Thánh địa Bạch Vân, 1-9-Ất Hợi (dl 28-9-1935 ).
Phò tiểu ngọc cơ : Hộ Pháp - Tiếp
Đạo. (21 giờ 30)
BÁT
NƯƠNG DTC
Em chào mấy anh, mấy chị, mấy em.
Cười . . .
Hương Nhâm hiền muội, trao thi nầy cho chị Ứng Quân.
Đã cạn
lời khuyên tự buổi
nào,
Rằng
đừng buộc nợ cõi thương đau.
Tri
Thiên rắp đến vô công nghiệp,
Hữu hậu
gần xem đậm vẻ màu.
Phấn
trước đã phai tình nghĩa trước,
Hương
sau còn phất đức tài sau.
Nặng
mang nỗi nợ phong lưu cũ,
E
nỗi đường tu phải chịu sầu.
Em nói rằng trời chiều dành để mỗi tội mỗi hình,
khá giải tội, hình kia phải dứt.
. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Xin đứng dậy. Cười . . . Em vì từ tâm để bài thi nầy, ai hiểu tâm sự
mình thì lãnh lấy :
Quê người đơn chiếc lại riêng tình,
- Thiếp cám ơn trọng lễ, xin thứ lỗi.
Non nước bây chừ
đã lịch xinh.
Dặm
gió ký kỳ xông gió buộc,
Đài mây cù
cá thoát biên đình.
Lửa
hương đã bén công Như Tử,
Quyền
quí thêm xuê phận Khổng Trình.
Dầu
chịu đòi phen truân chiếc dạ,
Xin
theo đường Thánh bước thân sinh.
Em cho hay rằng : Đau đôi lát đây rồi sẽ an vui
đặng và nạn ách khổ tâm sẽ giải khỏi, đừng ưu tư ưu lự vì mạng Trời định vậy. THĂNG.
2ème séance :
BÁT
NƯƠNG DTC
Cười . . .
Anh Hòa thượng Tắc đâu ?
Mấy em nên để ý trong điều của chị dặn.
Chị mời đứng dậy và nghe.
Trong cửa Đạo Chí Tôn đã lập, cốt yếu để lập quyền
cho mỗi con cái của người tu độ lấy mình.
Của thiêng liêng vốn không phải là vật để dục tư
tình tư nghĩa, mà lại là cơ quan độ mỗi mặt nguyên nhân diệt căn trừ nghiệt.
Phải hiểu giá trị của Thiên phong, chẳng phải để
khoe màu đạo đức, mà vốn là phương cứu độ sanh linh. Nếu đã mang chức trách ấy
nơi mình mà không trọn nghĩa vụ thì tự
nhiên phải phạm Thiên điều.
Cái gương hiền đức của nữ phái là vật của Chí Tôn
để lòng tìm kiếm và cũng vì nó mà Chí Tôn mới định lập pháp ban quyền cho nữ
phái đối phẩm cùng nam. Thoảng như gương hiền đức ấy đã ra vô giá trị, điêu tàn
thì công nghiệp nương đâu mà bền vững ?
Chị nói thiệt rằng : Dầu cho Phật Mẫu tái sanh mà
thất bề hiền đức thì Ngọc Hư Cung cũng định tội qui phàm.
Vậy thì các em phải giữ lấy phận mình. Chị nghĩ
cũng chưa kham, đừng thày lay cầu tội giùm cho kẻ khác.
Chị rất cám cảnh, nhưng Thiên điều định vậy, biết
liệu làm sao ?
Tự nơi chị
Ứng Quân tự mình giải thoát.
Chị xin kiếu. THĂNG.
*
* *
19. Giáo Tông Đường, 16-10-Ất Hợi (dl 11-11-1935 ).
Phò loan : Hộ Pháp -
Tiếp Đạo.
THƯỢNG TRUNG NHỰT
Qua chào mấy em, chào
hết thảy.
Cười . . . Qua để lời cảm tạ mấy em. Xin đứng dậy hết.
- Ngọc Trọng Thanh ! Qua tưởng khi em còn nhớ câu liễn đối cho
Giáo Tông Đường buổi nọ há ? Đọc nghe chơi .
(Ông Ngọc Trọng Thanh đọc đôi liễn của ông Giáo
Sư Hoài giáng cơ).
GIÁO hóa nhơn sanh nhựt nhựt trung tâm qui
thiện quả,
TÔNG khai tăng chúng thì thì trọng đạo hiệp chơn
truyền.
- Cười . . . Qui thiện quả tức là qui
vị.
Chẳng có một điều chi dầu nhỏ mọn thế nào mà Chí Tôn không cho biết trước.
Qua đã thấy phàm trí của mình chưa hề đủ nghị lực
thay đổi Thiên thơ đặng bao giờ.
Ngày nay Qua lại càng đặng thấu đáo, lại càng ghê
sợ hơn nữa. Ôi ! Thiên cơ mầu nhiệm, chỉn
có một đường chỉ do bởi biến đổi của
nhơn tâm mà phải tùng quyền day trở, nhưng chơn tướng vẫn chẳng thể đổi dời.
Hại thay cho những số mạng căn kiếp nào mà
tiền định cho phải
chịu làm màu cho
Thiên thơ biến tướng.
Qua nhớ lại buổi tại thế, Qua đã bị nhục nhã, Qua
đã bị phản phúc, Qua đã bị khổ hạnh, Qua đã bị áp bức, vv . . . là do tại màu
Đạo biến thiên hầu lưu lại cho thế gian một diệu pháp thiêng liêng tương đối,
nghĩa là Qua phải bị nhục cho Đạo đặng cao trọng; Qua đã bị phản cho Đạo đặng trung
thành, Qua đã bị khổ cho Đạo đặng sang trọng, vv . . . là tại số căn của Qua bất phước.
Hộ Pháp !
Qua thấy nơi Thiên thơ em khỏi ách nạn ấy nên mới can đảm xúi em cầm
quyền thống nhứt.
Thoảng có điều chi ngăn trở mảy mún gì là do nơi
căn sanh của nhơn loại và Qua lại thấy đặng quyền lực vô biên của em nơi Hỗn
Nguơn Thiên cảnh, nên vững dạ an lòng giúp em cầm giềng mối Đạo.
Cười . . .
Vĩnh, em nhớ câu thi :
Thị thị Đế
Quân đáo địa đình.
Vụ đó từ đây xuất tướng.
Ê Tép ! Hồi mơi mầy hát hay quá,tao khoái dữ.
Thạnh ! nói với má con rằng : Ba gởi lời bắt
sua. THĂNG.
2ème séance :
Qua trở lại đây.
Ê ! Tao ngó thấy bây còn chùm nhum đây, nên kêu
chị Đoàn
đến nói với bây ít điều.
3ème séance :
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Thế.
ĐOÀN
THỊ ĐIỂM
Thiếp nghiêng mình chào chư quí Đại đức.
Hèn lâu em không đến đặng, xin Lê Chơn Quân thứ
lỗi.
Thiếp may đặng lịnh của Lý Đại Tiên Trưởng đòi hầu
nên vội vã đến chẳng cho hay trước, xin chư Thiên mạng thứ lỗi.
Hộ Pháp : - Đã lâu quá mới gặp nhau, tôi hằng vọng.
- Thiếp đa tạ hậu tình. Thiếp xin dâng một thiên
văn đáp.
Trường Long Hoa nay đà mở
hội,
Tuyển lương sanh nắm mối độ dân.
Tiếng
chuông cảnh tịnh reo ngân,
Việt
hồn tỉnh giấc thế trần Nam Kha.
Ngâm thi là hậu ân với thiếp, vì thèm nghe đã lâu
lắm. (Tiếp Đạo ngâm).
- Reo ngân thì hay hơn là đương ngân.
Hơi thiên
âm đã hòa
ca hát,
Gió
cung thiềm thổi mát phàm tâm.
Chìu theo
ánh rạng quang âm,
Đưa
càn khôn đại thâu lần nhơn sanh.
(Tiếp Đạo ngâm tiếp).
- Phải càn khôn đại của Đức Di-Lạc ?
- Phải.
Kìa quyền thế vạn linh lừng lẫy,
Dụng
hóa cơ xô đẩy sinh quang.
Nào là
binh khí diệt
tàn,
Nào
là cường lực ép hàng quần lê.
(Tiếp Đạo ngâm).
Những
vị quốc nhẫng ghê đao kiếm.
Những
nô ban tranh biến biên cương.
Lưu
hồng bạch cốt phơi sương,
Hoàn
cầu sôi nổi, chiến trường từ đây.
(Tiếp Đạo ngâm).
- Hộ Pháp nghe tiện thiếp :
Tưởng
Việt xã giải khuây nỗi hận,
Dụng
trí mưu lần lấn cường quyền.
Thử
nơi Nam hải độ thuyền,
Giữa
sông trường lụy giữ nguyền nước non.
(Tiếp Đạo ngâm).
Đường
chiến thắng hỡi còn quyết trận,
Cầm
gươm linh giỏi trấn
sơn hà.
Dụng
diệu pháp dẹp can qua,
Trị
an thế giới mới là Chơn Quân.
(Tiếp Đạo ngâm).
- Ủa ! quên chớ !
Đế Quân. THĂNG.
*
* *
20. Hộ Pháp Đường, 17-10-Ất Hợi (dl 12-11-1935).
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo.
1ère séance :
THƯỢNG
TRUNG NHỰT
Qua đây mấy em.
Qua mừng mấy em. Cha chả vui quá !
Ê ! Vĩnh, em giỏi quá ! Đức Giáo Tông vui mừng
chẳng cùng. Ngài nhắn lời nói với Hộ Pháp rằng : Từ đây Ngài có thế cầm giềng
mối Đạo với quyền lực thiêng liêng rồi và căn dặn đừng ái ngại âu lo chi hết.
Mấy em, Qua thấy một điều ngộ lắm. Hôm Tiểu Tường
của Qua, mà Qua quên lửng. Đương ở chơi nơi Bắc Đẩu Cung gặp Hi Di mời cờ
tướng. Mấy em phải biết rằng, hễ thứ nhựa ấy mà gặp chút ghiền nầy thì là nuốt.
Qua đả với ổng bốn bàn, ôi thôi thua cả bốn. Qua đang sửa soạn gầy trận thứ năm
thì có Diệu Quang đồng tử đem nguyện hương đưa ngay lỗ mũi qua, Qua mới nhớ rồi
lật đật nhắc cò cò xuống.
Ôi thôi ! Qua thấy mấy em bày binh bố trận, Qua
mừng hết sức !
Hôm nọ, à để Qua nhớ chắc coi bữa nào, ngày 20
tháng 7, Qua có gặp Thầy. Ý ! vụ nầy nói lại đây bây mê rồi sanh bậy bạ, thôi
tao nín.
Nè Hộ Pháp ! Em nhớ ngày mai nầy phò Đại Ngọc Cơ
cho Đức Lý Giáo Tông giáng thăm em nghe.
Qua đi kêu giùm Bát Nương cho.
Qua chào em Giáo Hữu Hương Vàng.
THĂNG.
2ème séance
:
BÁT
NƯƠNG
Em chào mấy anh.
Cười . . .
Đứng dậy mà.
Nhị Ca ! Cả
Diêu Trì Cung (DTC) đều mừng cho danh thể Hiệp Thiên Đài, nhứt là Phật Mẫu thì
hơn hết, nên vội vàng tư mật ý qua Thái Thượng Lão Quân cám ơn người đã đệ ý
chí vào Ngọc Hư Cung lúc trước.
Em nên dặn anh nhớ bài thi của Lịnh Mẫu gởi
cho anh
buổi nọ đa
nghe.
Anh cứ do nơi Đức Lý Giáo Tông mà cầm quyền trị thế
thì sẽ đắc thắng, chẳng chi phòng ngại.
Nghe bài thi nầy và giữ y nguyên sở vọng của anh thì
nên việc cả.
THI :
Cầm mối
Thiên thơ đã
phải hồi,
Định an hoàn
võ một mình
thôi.
Xô non tuy
chẳng tài ông
Bá,
Dựng núi đã
hay phép chú
Hồi.
Thẳm thẳm ngàn trùng kìa Ngọc các,
Vơi vơi
muôn dặm ấy
Thiên lôi.
Chuyển
luân cơ tạo quyền dự
trữ,
Nương phép thiêng liêng gánh nghiệp Trời.
- Ngâm
21. Hộ Pháp Đường, 18-10-Ất Hợi
(dl 13-11-1935).
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo.
1ère séance :
(Đức Lý Thái Bạch giáng cơ : Bài 169 trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển I & II
hợp nhứt).
2ème séance :
Cười . . . Một cái cơ mà hai người
giành.
CAO
THƯỢNG PHẨM
Anh Thượng cứ giữ tánh xấu vậy hoài ! Người ta ít khi
giáng mà cũng không nhượng à !
- Hộ Pháp !
Mừng ! Mừng ! Mừng !
- Từ đây mấy chú kép Hiệp Thiên Đài nếu không biết
thừa thế thì dại
lắm !
Nè Hộ Pháp !
Em nghĩ coi Cư nầy lúc còn tại thế chịu mang xác phàm mà chưa hề để tâm
nói lén người thay, huống ngày nay đã qui Tiên vị, có đâu như vậy.
Bạn nên coi văn từ, lời nói có giống chi Qua hay
không ? Vậy xin bạn đừng lên án mà không minh tra thì mất công bình của ông Hộ
Pháp đa nghe.
Hộ Pháp : - . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. .
- Giống đâu mà nói bướng, giống chú Nghĩa chớ
! À !
Cô Tư, nhớ khi nọ tôi có buộc Cô minh thệ với con Tám
hay chăng ?
Cô Tư : - Dạ có.
- Do đấy thì yên nghe. Còn Anh Ba, ôi thôi !
đừng nói
nữa, nhứt là má bị tay anh mà thất Đạo mà chớ.
. . . . .
. . . . . . . . . . .
- Ừ, ngã thảm phải lo điều độ lại nghe. Đường nên
trước mặt, liệu mà tính phận mình, đừng nghe ai hết. Tôi giận có cái lảng
trí đó hoài, hiểu không ? THĂNG.
3ème séance :
THƯỢNG
TRUNG NHỰT
Qua đây mấy em.
Ê ! Họ Cao
hay cự nự quá ta
! Cười . . .
Cha chả, mấy em lúc nầy đàng hoàng quá !
Hôm qua, Qua tính lui, họ Cao mời ở lại hội. Qua
nghe lời, nên mới thấy đặng sự tấn bộ của mấy em. Qua để lời khen hết thảy.
Hộ Pháp : - Anh có dự hội không ?
- Có, đặng đá đít thằng Tép chơi chớ. Qua thấy
triều đình họ Phạm đông đảo hơn họ Lê, Qua mừng quá !
Ê Tép ! O bế
nhựt trình đặng kiếm ăn mầy ! THĂNG.
*
* *
22. Hộ Pháp Đường, 2-12-Ất Hợi (dl 27-12-1935 ).
Phò loan : Hộ Pháp -
Tiếp Đạo
HỒ QUÍ DIÊN
Tiểu nhân xin chào chư vị Đại Đức. Lụy
. . .
THI :
Hèn lâu
mơ ước đến
thăm nhau,
Thanh Tịnh
bấy lâu ở
ngục lao.
Giận
nặng hồng trần cân Tạo Hóa,
Hờn nhiều
quả kiếp số Nam Tào.
Xe
hồng đổ phước ngơ tay vịn,
Cánh
hạc tuôn duyên cửa đọa nhào.
May
gặp ân nhân Lê Đại Đức,
Ngọc Hư rỗi
cứu khỏi Âm Tào.
- Thưa Hộ Pháp, kẻ vô phước nầy chỉ trông công con
tu niệm mong mỏi cảnh Thiên, nào dè bạc phận, chúng nó vô
Đạo không tu,
gây thêm nghiệp chướng.
Hộ Pháp hỏi : - Còn thằng Sĩ thế nào ?
- Sĩ nó bị quả kiếp tiền khiên nên đã luân hồi tái
thế. Tớ có gặp Lễ Sanh Thuận ở tại Thanh Tịnh Đại Hải Chúng, hôm nọ cùng tớ mới
thọ lịnh Ngọc Hư đắc phong Thần vị.
Hộ Pháp hỏi : - Còn Lễ Sanh Nhượng ?
- Tớ không thấy vào Thanh Tịnh nên không biết.
Hộ Pháp hỏi
: - Xin cho biết có gặp ai quen ở đó không ?
- Không dám.
THĂNG
*
* *
23.
Hộ Pháp Đường, 3-12-Ất Hợi (dl 28-12-1935).
BÁT
NƯƠNG Diêu Trì Cung
Chào mấy anh và mấy em.
Cười . . .
Đâu mà đứng sắp hàng cho có thứ lớp đặng tôi đếm coi mấy chục
người. Cười . . .
Nhị Ca, anh Phật mập để cho em làm gì thì làm. Em
cấm quí anh cười hay là nói chi hết đa.
- Tu đặng làm gì ?
Sĩ Tải Hợi bạch
: - Tu đặng trau giồi . . . .
- Lui đi, để đó rồi sẽ hay.
Sĩ Tải Kiết
bạch : - . . . . . . . . . . . . . .
- Lui đi, tiếp nữa.
Sĩ Tải Xin bạch : - . . . . . . . . . . . . . . .
- Cười . . .
Lui đi, tiếp.
Sĩ Tải Quốc bạch : - . . . . . . . . . . . . .
- Lui đi.
Sĩ Tải Lợi bạch : - Tu đặng sửa mình, cầm đuốc huệ
đi đầu mà chỉ cho chúng sanh.
Sĩ Tải Hiển bạch : - Tu đặng cứu sanh linh thoát
khỏi nơi trầm luân khổ hải.
Lễ Sanh Châu bạch : - . . . . . . . . . . .
- Lui, tiếp.
Trường thì đông, sĩ khôi thì ít, lại thi rớt hết
mới tính sao ?
- Nè, mấy ông trò khóa, hễ tu thì tự giải tự giác,
hễ còn một điểm biết mình thì là vị thân, còn một mảy biết người thì là vị thế,
hai lẽ ấy vốn không theo chơn đề tu niệm. Hỏi giáo truyền trả lời như vậy thì
trúng, hỏi tu niệm thì trả lời như vậy thì trật. Theo thiếp nói thì thiếp trả
lời như vầy : Tu đặng trau mình theo ông Trời, đặng giống Trời là đủ lý.
Kiết, vô nghe :
Dòng
là ánh nguyệt chiếu trong veo,
Lặng
lẽ thuyền côi
lỡ nhịp chèo.
Lững
chững trôi theo chiều lượn sóng,
Lỡ làng quày quả liệng đường neo.
Giục
sầu đêm quạnh nghe ngư phủ,
Gợi thảm sương mơi giục
trở lèo.
Ôm ấp
tình chung trời
một góc,
Hỏi mưa
nhắn gió biết đâu
theo.
Bạn của em vừa vào Cung Vạn Pháp, nhưng còn vương
vấn tình đời nên chưa giải thể, lập vị chưa đặng. Em khuyên người cha gắng tâm
thành niệm thì họa may khỏi chuyển kiếp luân hồi, chớ không chánh đáng như vậy
hoài thì buộc ràng thêm oan nghiệt.
Hộ Pháp : - Anh thấy ảnh hành đạo
khá lắm em.
- Cười . . .
Tư tâm thốt chi đặng mà cãi em, anh Nhị ca.
Hợi :
Phong
vân phải thế buổi bay rồng,
Nanh vấu
bây chừ đủ
cánh lông.
Hiện
giữa thanh không chờ nổ sấm,
Giương
vi vùng vẫy cõi trời đông.
Em
gắng lập công, sau nầy nên phận.
Xin :
Dặm hồng lỡ lối đã quày đầu,
Một
bộ Xuân Thu dựng nghiệp Châu.
Đạp đất ra
vàng chưa phải đạo,
Thâu
gương nhựt nguyệt mới cao sâu.
Em từ đây an phận, đừng trở gót nẻo xưa đa
nghe. Cười . . .
Mấy ông rớt, kỳ tới. THĂNG.
*
* *
24.
Phạm nghiệp, ngày 28-12-Ất Hợi (dl 22-1-1936)
PHẠM
VĂN MÀNG
Đệ tử chào
Sư phụ và chư vị Sư thúc.
Đức Quyền Giáo Tông khi nãy khi chư Sư vừa đi khỏi
Tòa Thánh, người mắc lật đật đi với Thiên Thần Cử Đa đến Trung Huê đặng độ dẫn
kềm thúc dân Việt kiều cư đương toan phương dấy động, phục quốc sái mạng Ngọc Hư,
hại nỗi thảm thương cho Cử Đa, vì phạm Thiên điều nên thất vị Tam phẩm, lại có
lịnh sai gìn giữ đảng phái ấy, nhưng khó nỗi thi thố một mình nên cậy Đức Quyền
Giáo Tông giúp sức, thì cũng vì sự bất ngờ của Ngài mà hại ông Cử lớn quá . . . Cười . . .
Đệ tử có
lịnh dạy nói lại rằng, người đi nội trong 3 giờ thì trở lại hội diện với chư
Sư, xin cảm phiền nán đợi.
Thưa Sư phụ, Lê Sư thúc, làm ơn nâng loan giùm cho
đệ tử chuyện vãn với chư huynh đệ Phạm
Môn đôi điều, đệ tử lấy làm thậm cảm.
Dạ, anh Tư
kêu giùm mấy anh lên.
TÁI
CẦU :
Đệ tử cám ơn
Sư phụ, Sư thúc.
Thưa mấy anh, em
cúi mình chào mấy anh.
Lụy . . . Em đặng thấy nhau với một phương thế nầy
cũng nên cho là đau đớn, em ở nơi an lạc thanh nhàn quyền quí bao nhiêu, xem lại cái khổ của Sư phụ và mấy anh buổi khổ nhục vừa qua, ngày
cao sang sẽ đến, em mừng mà lại thêm lo, lo là lo cho mấy anh trong trường công
danh đoạt đến, chẳng biết có đủ đạo đức tâm thành gìn giữ Thánh chất hay
chăng.
Thưa, xin đọc từng câu giùm cho các bạn của đệ tử nghe.
Em may duyên ngộ Đạo, gặp đặng minh sư điều độ,
đoạt vị dễ dàng, thấy lại quả căn của
nhiều bạn thì càng lo sợ phập phòng.
Kìa là ngôi cao phẩm lớn, em chẳng hiểu những cơ
thể ấy đặng gìn duyên hay là gây mối nợ, song than ôi ! Nếu không tùng Thiên
điều lập phẩm mình, mới đi tránh ngả nào ? Em tưởng là làm công nghiệp vô vi
như lúc chịu khổ hạnh buổi xưa, có lẽ hay hơn làm Thánh. Em đã thử xin vậy với
Ngọc Hư Cung nhưng không đắc mạng. Chơn pháp có một đường, cõi Thiên không hai
ngả.
Xin đọc tiếp.
Em chỉn để lời căn dặn mấy anh
nhớ lời Sư phụ dặn rằng : Dầu chi chi mình cũng làm Quan Phương Bá cho nhà Châu
mà thôi, chớ không làm quan nha cho thế sự
đa nghe.
Dạ thưa Sư phụ, cử
chỉ ấy phù hạp Thiên điều, lập
vị quá sức con rất đỗi
vui mừng.
Thưa mấy anh, Đức Quyền Giáo Tông đã vào Ngọc Hư
Cung nạp công quả Phạm Môn.
Ngài để nhiều lời khen ngợi, nhiều đoạn thê lương,
làm cho chư Thần, Thánh, Tiên, Phật đều cảm động. Em mừng quá sức, mừng ngày
cầu phong cho mấy anh rồi ráng
ít ngày sẽ đều vui quá sức !
Thưa mấy anh, nói lại giùm với Chị Tư Lâm rằng :
Anh đã đặng ân xá nhờ Đức Quyền Giáo Tông cầu rỗi khỏi chuyển kiếp luân hồi,
lại vào Nhơn Thần vị. Còn anh Chiếm, đã đoạt phẩm Địa Thần, cũng nhờ Đức Quyền
Giáo Tông làm chứng. Còn nói với Tư Nhượng rằng, chị ngồi địa vị Địa Tiên, vì
là phẩm cũ. Cười . . . Mấy anh nói lại rằng, người cũng trở lại nam như anh
vậy, chớ không phải vợ chi đâu, đừng thất tình thất thơ thất nghiệp; còn thằng
Bùng nó mới xin em đi độ ông già nó ở tù ở rạc gì đó. Thằng Tùng nó theo hầu
Đức Quyền Giáo Tông làm lính tập. Cười . . .
Em ước sao ngày nào đủ mặt nói chuyện với nhau một
lần nữa.
Nhị Sư đã
mệt, em xin kiếu. THĂNG.
*
* *
25. Đêm mùng 1-giêng-Bính Tý (dl 24-1-1936 ).
DIÊU TRÌ KIM MẪU
THI :
Từ Mẫu xem qua bắt động
lòng,
Tình thương vô tận, đứng
ngồi, trông.
Sớm chiều tựa cửa chờ tin nhạn,
Ngày tháng nương hiên đợi bóng hồng.
Lắm lúc ngậm ngùi bầy trẻ dại,
Đòi phen nhắc nhở đám con Rồng.
MẸ già thổn thức nào an
dạ,
Đổ lụy vì đâu vắng ẵm bồng.
*
Ẵm bồng nhớ bầy con vắng dạng,
Ngồi, đứng, trông tin nhạn mỏi mòn.
Sớm chiều tựa cửa trông con,
Chẳng hay con trẻ vuông tròn phận chưa ?
Buồn
than thở khi trưa lúc tối,
Quặn
chín chiều ruột rối vò tơ.
Công
danh lòng trẻ đợi chờ,
E khi
mến tục hững hờ nhà Huyên.
Nay
Chí Tôn rộng quyền ân xá,
Chắc
phen nầy MẸ đã gặp con.
Bỏ
hồi cách trở nước non.
Bao
nhiêu miếng ngọt miếng ngon để dành./.
*
* *
26.
Hộ Pháp Đường, ngày 16-1-Bính Tý (dl
8-2-1936).
Phò loan : Hộ Pháp -
Tiếp Đạo. Lúc 23 giờ 30.
1ère séance :
CAO THƯỢNG PHẨM
Chào Hộ Pháp, các bạn và chư hiền muội.
Bần đạo đến cùng cả Cung Diêu Trì đặng nghinh giá
Đức Lý Giáo Tông. Vậy chư hiền hữu lấy nghiêm lễ đặng tiếp Ngài.
Em Lễ Sanh Hương Lộc nán đợi Bát Nương hội diện em nghe.
Tiếp Đạo nâng loan, có Qua giúp sức. THĂNG
2ème séance :
Đại
Đạo Tam Kỳ Phổ Độ
LÝ
GIÁO TÔNG
Lão chào chư hiền hữu, hiền muội
Lão đến tư đường Hộ Pháp, miễn lễ, bình thân.
Lão tưởng cả hành vi của Hộ Pháp
đã cầm quyền thi thố từ khi Thượng Trung Nhựt qui Tiên, dầu cho trẻ bé
cũng thấu đáo lợi hại danh giá của Đạo thế nào, chẳng cần luận đến. Lão chỉ nói rằng, quyền trị thế cốt yếu định
thi hành phương quyết đoán, quyết đoán hai đầu thì là phải phản khắc, quyết
đoán phản khắc thì phạm pháp thi hành,
phạm pháp thi hành thì loạn lạc. Đạo đã lắm chịu loạn lạc, tức nhiên phải tìm
phương định quyết quyền hành mới
trụ an chánh trị.
Hộ Pháp ! Đừng ái ngại chi hết. Thống quyền là do
Thiên thơ định quyết bởi cớ ấy.
Lão cậy Lê Tiếp Thế đọc giùm Sớ cho Lão.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- AN.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Đã khử.
- Đọc Nghị Định :
. Sĩ Tải : đối phẩm Lễ Sanh.
. Giáo Hữu : TruyềnTrạng, Thừa Sử, Giám Đạo.
. Giáo Sư : Cải Trạng, Chưởng Ấn.
. Phối Sư : Tiếp Dẫn Đạo Nhơn.
- Khó lắm.
- Đọc.
- Bỏ.
- Phải. Trúng Thiên thơ, Lão xin đốt Sớ, Lão dâng
lại cho Chí Tôn lập
Pháp Chánh.
Hộ Pháp nói lại cùng Hương Thanh rằng : luật pháp
vô tư, người khá liệu lấy. THĂNG.
3ème séance :
Cười . . .
Qua đây mấy em.
Đó ! Coi Lão Què nầy có ích là dường nào ! Mấy em
biết chưa hử ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Narrer cái gì đặng, mắc bị việc nầy việc kia lo
hụt hơi, có đâu rảnh đặng mà narrer.
Ê ! Tao lo với Latapie, tốn mấy ngàn cho ông
Thánh ghiền nuốt nhựa đặng đưa SARRAUT của tao lên làm Tể Tướng cho
bây nhờ, phải bồi thường sở tổn của tao đa.
Hộ Pháp : . . . . . . . . . . . . . .
- Cười . . .
Nghèo ít lúc nữa rồi tao lo cho bây ăn,
đừng sợ.
Ê, Bát Nương nói tao nói dóc đây bây à !
Thôi tao mắc cở
bỏ cơ đó cho họ. THĂNG.
(Narrer là kể chuyện, thuật chuyện).
4ème séance :
BÁT
NƯƠNG DTC
Anh Què thành Tiên rồi mà còn dóc ghe â!
Cười . . .
Có Thất Nương nữa đại tỷ à.
Em Hương Lộc, chị cậy em một việc nghe không. Em
ráng lui tới chơi với sắp con của cụ Hoàng Trọng Phu làm dây liên lạc, đặng chị độ nhà đó, em
nghe.
Chị cho em bài thi nầy riêng kiếm hiểu tứ :
Rảnh
rồi sự thế đặng an nhàn,
Dầu
chẳng hơn ai cũng mặt quan.
Cửa
Thánh đã từng đưa gót liễu,
Phòng
Ngô lắm lúc đợi roi vàng.
Công
hầu trước cửa còn trông mặt,
Đài
các đường xưa để tấc gan.
Lượm
ngọc non Nam chưa mấy quí,
Thà cam nấu đá vá giang san.
Cười . . . Dở mà, trầm
trồ nỗi gì !
Hộ Pháp: - Bữa nào rảnh
xin em chỉ cách viết chữ tắt.
- Cười . . . Cứ việc
vái lạy cho tử tế rồi sẽ hay.
- Cười . . . Nhượng bút. THĂNG.
5ème séance :
THẤT
NƯƠNG DTC
Đại tỷ, Nhị tỷ,
Hai chị nghe em nói : Nhị vị bá mẫu, nhờ có hồng ân
Chí Tôn và em hết tâm điều độ nên đã vào An Lạc Cung rồi. Hai chị an lòng lo lập công bồi đức thêm nữa.
Hai chị đòi phen làm cho em thương tâm và Cao Thượng
Phẩm rơi
lụy vì không thuận nhau. Xin cho em
xin điều ấy nghe hai chị.
Mấy anh, mấy em, nghe thiếp :
THI :
Cái nghĩa
nhơn luân vốn luật Trời,
Chẳng
vì cảnh tục phải lưng vơi.
Câu
kinh cửa Khổng dường non Thái,
Tiến
g kệ đời Nghiêu giống đảnh Kỳ.
(Đọc. Cười . . . )
Ước
hiệp Quan Trường nên Thánh vị,
Vì xa Nghĩa Đế chịu lìa ngôi.
Trăm
năm trọn
kiếp bền che đậy,
Còn
có Chí Tôn với mắt Người.
Hay
là mắt đời.
Hộ Pháp : - An Lạc Cung ở đâu ?
- Lục Thiên.
- Em ít
thường đến, đáng lẽ hai chị nhớ
thương em thì cũng cùng thương nhau mới
phải. Xin hai chị đừng hoài tình mà ngày
về thiêng liêng thẹn mặt nghe. THĂNG.
(Đại tỷ là
Bà Tư Hương Hiếu, Nhị tỷ là Bà Tám Hương Nhiều)
6ème séance :
ĐOÀN
THỊ ĐIỂM
Thiếp cúi mình chào chư vị và chư hiền tỷ, hiền
muội.
Thưa, thiếp đã đặng lịnh cho thiếp giáng cơ lập
KINH THẾ ĐẠO, nhưng rủi không cơ thành ra trễ nãi. Xin thứ lỗi cho thiếp hầu cơ
từ ngày mai đặng làm trọn phận. Thưa thiếp chào cố nhân. Miền Nam nhiều vị
hữu căn kiếp, xin cố nhân để tâm nơi ấy
mà độ giùm thiếp, rất cám ơn. THĂNG.
7ème séance :
TÔN
SƠN CHƠN NHƠN
Cười . . . Anh
Phong Chí ! Thầy có dặn, hễ thấy đủ mấy anh hiệp lại thì cho thầy hay. Anh đợi
tôi co
giò phi báo.
Cười . . . Miền Nam là Nam định chớ. THĂNG
8ème séance :
Bạch
Vân Động
THANH
SƠN ĐẠO SĨ
Bần tăng chào chư vị Thiên phong và các con Bạch
Vân Động.
Kiếu lỗi cùng chư vị Đại Đức, cho phép Bần tăng
chuyện vãn với chư môn đệ của Bần tăng một lát, kẻo đã lâu cách biệt, tội nghiệp
chúng nó.
Các con nghe thầy :
Nắm
chặt khuôn linh sửa nét trần,
Nên hư
đã phó mặc Hồng Quân.
Chòm mây
bạc cũ là tâm
chí,
Khối tuyết
trong xưa ấy trí thần.
Đường
đột đòi phen gầy thế cuộc,
Ồn ào lắm
lúc độ
nguyên nhân.
Đã hay
căn nghiệp là tên
độc,
Mà
cũng liên hoa thoát tục trần.
Các con còn nhớ lời thầy căn dặn rằng : May duyên
đặng gặp Chơn Quân tái thế
đặng nương Bát Nhã độ sanh thì công nghiệp ấy có ảnh hưởng vinh diệu cho
Bạch Vân Động lắm.
Ngày nào thầy thấy các con mang áo vinh quang mà
chầu tại Bạch Ngọc Kinh cả thảy, là ngày ước vọng của chúng ta đã thỏa mãn.
Thầy đã nói rằng : Cơ chuyển thế là do nơi luật lệ
vô biên ái tình sanh sản. Con đường ái tình ấy, các con vẫn thường lui tới,
ngày mong mỏi là ngày các con trải khối
ái tình đầy dẫy nhơn tâm mới mong hòa bình, đại đồng thế giới.
Phong Chí !
Con đã bị đày đọa vào khuôn luật ái tình
ấy, chẳng biết bao căn kiếp con đã lịch lãm ái tình, thầy chỉ trông con
đem gia nghiệp riêng của con đó bù sớt cho các em thiếu thốn của con đa nghe.
Từ Huệ ! thầy mừng con. Duy có một mình con là thiệt
thòi mà cũng có một mình con cho thầy sự vui
nhiều hơn sự thảm. Con giữ vậy hoài thì phước của thầy rất
lớn.
Ôi ! thầy
đứng đây mà trông thấy trong Năm Châu, chư môn đệ hỡi còn lặn lội trong biển
khổ sông mê, rất nên đau đớn. Thầy chỉn có bấy nhiêu đó mà không dám thường
giáng trần, vì mỗi phen đều mỗi
giọt lệ tuôn vào tục lự.
Các con nhớ cái thảm của thầy, đặng lấy nó làm dây
hằng tâm gìn Thánh đức nghe.
Ngạn Sơn !
Trọng trách nặng nề. Con
nên dè dặt cho lắm nghe à.
Coi chừng chăm nom em với nghe. THĂNG.
(Phong Chí : đạo hiệu của Giáo Sư Thượng Bảy Thanh.
Từ Huệ : đạo hiệu của Giáo Sư Thượng
Tuy Thanh.
Ngạn Sơn : đạo hiệu của Giáo Sư Thượng Chữ Thanh.)
9ème séance :
PHẠM VĂN MÀNG
Con chào Sư phụ, Sư mẫu, Sư thúc và chư hiền huynh, hiền đệ.
Em Tư ! Qua
chào em.
Cười . . .
Các bạn đứng dậy. Anh Thế không có mặt ?
Cười . . . Con muốn gặp đủ đặng thăm nhau vì lâu cũng nhớ.
Thưa cùng mấy bạn, anh Tư Nhượng đã đặng định
vị rồi, không lời không lỗ, cựu vị thế
nào ngày nay cũng vậy.
Hộ Pháp : - Nó được vào phẩm nào ?
- Thưa Sư phụ, Thiên Thần.
Hộ Pháp : - Em Tư có gặp đặng vợ nó không ?
- Thưa có, nhưng anh không đặng gần cho lắm vì phẩm của chị
ấy cao hơn nhiều.
Thưa mấy bạn, xin nghe :
Ngày trước thầy đã nói thế nào, ngày nay quả y như vậy.
Thưa các bạn, ngày nay đã hiểu rõ trách nhậm của
Nhị hữu
hình đài phần thiêng liêng thế nào rồi chớ ?
Cửu Trùng Đài thì phổ tế, Hiệp Thiên Đài thì phổ
độ; hỏi thật ra thì phổ tế chẳng hề hiệp tác cùng phổ độ, đôi bên vẫn khắc
nhau, cái nghịch của Đạo đã biến sanh ra cũng do lẽ ấy. Các bạn đã thấy Sư phụ
chịu khổ hạnh vì nó từ buổi ban sơ thế
nào ?
Em nói thật cùng các bạn rằng, nếu Sư phụ không có
Phật tâm thì cơ quan phổ độ đã bị quỉ khảo phải tiêu diệt chớ chưa ra thiệt
tướng như ngày nay.
Vậy, cơ phổ độ nảy sanh bởi Đạo. Đạo vô cùng tận
thì phổ độ cũng vô cùng tận, nó phải tùng theo hình ảnh vô hình và hữu vi của
Đạo mà biến tướng. Ấy vậy, những bậc cầm nó nơi tay cũng phải lấy lẽ vô tư mà thật hành pháp luật mới đặng.
Nói tắt một lời là kẻ cầm quyền Đạo phải đủ trọn
vẹn đức tài mới mong khai cơ phổ độ, có phải vậy không các bạn. Cười . . .
Em đã thấy mấy bạn bị kích bác, bị khinh khi, bị
khó khăn, bị gay trở trong phần thật hành Phước Thiện thì em đau đớn không
cùng, nhưng chỉn than rằng : Cả khổ hạnh của các bạn do bởi thiếu tài kém đức mà ra. Thôi, em
không nỡ hài danh ra, sợ Sư phụ quở răn nhiều bạn, chỉn nói riêng cho các bạn
tự hiểu mà sửa cải lấy mình, chớ đừng để
danh nhơ cho đến Hiệp Thiên Đài mà mang tội đa nghe.
- Không, anh Hiệp Phố à, em chỉn tưởng rằng cả mấy
bạn của chúng ta đều có đạo tâm vững chặt, nhưng còn chút tánh tặng mình mà ra
bất đức, nếu họ tự hiểu mình khinh trọng lẽ nào, rồi biết hạ mình nâng niu
người thiểu trí thì nên mà thôi, phải lịch lãm thế tình mới mong độ thế, chớ
hay chi giành bánh với kẻ láo ăn. Mấy
bạn biết rằng Cửu Trùng Đài láo ăn lắm
đa. Cười . . .
Hôm nọ, gặp Đức Quyền Giáo Tông, Ngài than rằng :
Ngày nào Cửu Trùng Đài biết mình, bớt hám
quyền mới mong tạo ra thiệt tướng.
Em căn dặn mấy bạn đừng lấp ló cửa quyền mà
sanh điều đố
kỵ. Xin nhớ.
Con cám ơn Sư phụ và Sư thúc.
Xạnh ! Con
phải lo đạo nghe. Nói với má mầy, tao thăm nó. THĂNG.
*
* *
27.
Hộ Pháp Đường, ngày 3-5-Bính Tý (dl
21-6-1936).
Phò loan : Hộ Pháp -
Tiếp Đạo.
PHẠM VĂN MÀNG
Chào Sư phụ, Sư thúc,
chư vị Thiên phong và các bạn.
Hèn lâu chẳng gặp nhau, vì không cơ, nên em hằng
nghe các bạn van vái lắm điều, nhưng không phương chi thố lộ đặng.
Ôi ! Vắng mặt lắm người, con ước mong Sư phụ Sư
thúc cho con giáng cơ ngày mai đặng hội hiệp cùng nhau cho đủ.
Con đến có điều cần là phải định lẽ nào cho Bà Rịa,
Cần Thơ có người Giáo Thiện.
Ôi ! Con
chỉn than rằng : Hồng ân của Đại Từ Phụ chưa chan rưới khắp cùng cho những kẻ
đau đớn thảm sầu, đủ đều an ủi.
Thưa Sư phụ, con xin nơi lòng bác ái từ bi Sư phụ
ngó đến đôi muôn kẻ lạc đường, cho người độ rỗi, kẻo tội nghiệp.
Thưa Sư phụ, Tư Buội
thì đặng, còn Năm Bờ thì lại đặng tâm mất đức. Con đương toan liệu gỡ nghiệt
chướng trái oan, xin
Sư phụ nán
đợi con đôi
lúc.
Cười . . . Mắc đông người, em không phương thố lộ,
anh Hiệp Phố nghe. Đợi mai em sẽ nói.
Xin Sư phụ dặn lại giùm mấy vị Hành Phép Xác, biểu
khi trục chơn thần vào 9 cây nhang, gọi là Cửu Tiêu, rồi thì nán đợi cho chơn
thần thăng cho đủ Tam giái, nghĩa là ba bực, thăng rồi lại cầm vững cho Tam bửu
nhập định đủ ba lần.
Mấy vị ấy
không đợi đủ, lại không định thần, thành
thử bửu pháp ấy không hiệu nghiệm vào đâu hết.
Thưa, ngày mai có Anh Thoàn, Anh Nhượng và Anh
Chiếm đến thăm
Sư phụ.
Con xin kiếu. THĂNG.
*
* *
28.
Hộ Pháp Đường, ngày 4-5-Bính Tý (dl 22-6-1936)
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo.
1ère séance :
HƯƠNG BẢO THOÀN
Chào Sư phụ, Sư thúc, mấy bạn nam nữ và mấy em.
Con trình Sư phụ hay, Anh Ba con biểu cho hay trước
rằng : có Anh Nhượng và Anh Chiếm giáng rồi, Anh Ba con mới thủ cơ sau hết. Con
xin lui. THĂNG.
2ème séance :
LỄ
SANH NHƯỢNG
Con chào Sư phụ, mấy bạn, mấy em. Lụy. . . .
Thưa Sư phụ, con đoạt vị đặng rồi nên an phận.
Con đặng lịnh Ngọc Hư Cung cho ngồi Đông Đại Bộ
Châu, tùng Đông Nhạc Đế Quân, xem về Bộ Luân hồi chuyển kiếp.
Tuy quyền hành trọng đại nhưng thường thấy nhiều
cảnh bi thảm hằng ngày, rất đỗi đau lòng xót dạ. Con thấy đã ngán ngẫm. Con ước
mong sao đặng đến nơi khác hầu lánh khỏi nhiều điều nhắc nhở cái kiếp não nồng
của con buổi trước, nhưng mạng lịnh Ngọc Hư
khó bề từ chối.
Đây con xin gợi lại
bài thi mà
khi con đã đắc
lịnh :
Dưới
mắt Đông quân mấy giọt tình,
Uổng
chưa đền nổi nợ môn sinh.
Cầm khăn thế sự lau dòng thảm,
Chạnh
nỗi lịnh Cung chứa thảm tình.
Con thành khẩn tri ân Sư phụ và cám ơn các bạn đã
thương tưởng dìu đỡ con nơi bước tục, lại giúp thế cho con đặng phẩm Lễ Sanh,
nên con đoạt vị dễ dàng. Con mang tình xưa rất nặng.
Hôm mồng 8 tháng 4, anh Thánh và con có giáng trần
một lượt, người dắt con đến nhà thờ. Anh ưóc ao sao cho các bạn con hiểu rõ lẽ
thiêng liêng đối cùng cảnh tình thế sự, nhứt là về phương diện phụng tự, nên
con xin lỗi Sư phụ cho con giải nghĩa cho các bạn con nghe.
Xin đứng dậy (nói với ông Giáo Sư Thượng Sửu
Thanh).
Hộ Pháp : - Có điều chi dạy chúng nó, em cứ
dạy.
- Thưa các bạn, đã còn một mảnh chơn thần thì đành
làm khách Càn Khôn thế giới, ở trong hột sương cũng đặng, mà cỡi mặt nhựt cũng
thường, chẳng nơi nào mà không đến, chẳng chỗ nào mà không thấy. Vậy thì cũng
nên biết rằng : Đền thờ nhà tự chẳng hữu ích chi cho Đấng thiêng liêng về bề
thiệt dụng, nhưng có một cái báu vô biên
của nó là khối tình yêu thương chất chứa.
Em nói thiệt rằng : một cây cột, một miếng tranh,
nó đã nhắc tình xưa dồn dập, bởi vậy cho
nên em đã thấy mấy bạn thiêng liêng khi vào viếng nhà thờ, ôm cột nhà mà khóc.
Các bạn có thấy những nông nỗi ấy bao giờ, nhứt là mối thương tâm thầy
thờ trò
rất nên đau đớn. Lụy...
Thưa Sư phụ,
Bạn của con hôm nọ đến thăm, cậy con trao bài thi
nầy lại. Thưa Sư phụ, con thì ít học thi phú, người lại đọc miệng, con nhớ mài
mại, để con trụ thần nhớ lại coi :
Câu đầu :
Ven trời ngàn lạy đáp ân thâm,
Hộ Pháp : - Em ráng nhớ cho kỹ.
- Cười . . .
Nhắc đến
tôn sư lụy
nhỏ dầm.
Mặt
chiếu dệt sầu dường thấp thoáng,
Bước
trần để thảm tưởng lâm dâm.
Tuy cơ
giải thoát đành vui nắm,
Mà phép
phục sanh vốn dở cầm.
Nhàn
lạc Thanh Thiên an phận tớ,
Thuyền
từ thương bạn giữa trời nam.
Thưa
Sư phụ, coi có sai sửa giùm con.
Hộ
Pháp : - Qua có biết đâu mà sửa. Cười . . .
-
Thưa Sư phụ, Anh Hai Chiếm giáng thăm.
Hộ
Pháp : - Em nói Qua cám ơn Em Tư.
- Dạ. THĂNG.
3ème séance :
CHIẾM
đây nè
Để con cậy Anh Ba viết giùm con (buông cơ cho Anh
Thánh Màng viết).
- Con viết giùm Anh Chiếm.
Nói đi. Hôm con mới chết, ôi thôi ! nó khổ biết
chừng nào ! Một nỗi bị mẹ thằng Đường
(vợ của Chiếm) nó kêu tới kêu lui, chịu đà không nổi ! Thảm mới vừa hết đau thì
có lịnh Ngọc Hư Cung sai Như Ý Đế Quân bắt đem qua Thanh Tịnh Đại Hải Chúng.
Thưa Sư phụ, ở chỗ đó khó ở quá ! bị bọn quỉ lồi,
cô hồn gì đủ thứ, nó mắng nhiếc tối ngày, nhứt là nó chửi con là đồ làm biếng,
tu gì, tu gì cái đám thầy chùa mê hoặc. Hại nỗi bị mấy tay phản đạo cũng có
trong đám đó đứng làm đầu xúi giục bọn kia chửi mãi. Con chịu như vậy hoài nên
muốn chết đi cho khỏi, ngặt chết không đặng, nó hành con quá chừng !
Đương cơn thảm khổ, con lại may gặp một bà thiệt là
tử tế, nghe nói là Thất Nương Diêu Trì Cung
đến thăm, rồi biểu con theo Bà. Con mừng quá, đi theo Bà liền, vì thấy
Bà đó oai quyền lớn lắm. Nghe nói Bà đắc lịnh Ngọc Hư Cung vì có lời tình
nguyện, lãnh phần cai quản Thanh Tịnh Đại Hải Chúng nầy đã từ lâu đặng giáo hóa
và độ dẫn các vong linh vì tội tình bị sa đọa vào đây.
Nội Thanh Tịnh Đại Hải Chúng nầy, ai cũng đều kiêng
sợ. Bà dắt con đến gởi Đức Quyền Giáo Tông. Con ở đây một thời gian chẳng đặng
bao lâu, thì Đức Quyền Giáo Tông kêu con
nói rằng : Có lịnh Ngọc Hư cho con đi
phó nhậm nơi tỉnh Ninh Bình, làm ông Thần tại đó.
Thật cũng may quá, ấy là nhờ Bà Thất Nương thương
tình thấy con ít oi thiệt thà, lại bị đám âm hồn ngạ quỉ
hành hạ căn kiếp của con, nên Bà
ra tay giúp đỡ.
Con mới đến đó ở đâu đặng năm bảy tháng rồi. May
quá, cũng còn gần, con chạy đi chạy về thăm đặng.
Xin Sư phụ nói lại với mẹ thằng Đường hay rằng :
thằng Đường chết không phải tại con bắt đâu, nó đổ thừa cho con, nó mang tội
đa.
Thằng Đường nó bị
quỉ bắt đi đâu, con đây còn không biết. Mà mẹ nó biết nỗi gì. Nó là con
quỉ.
Sư phụ biểu mẹ nó nhớ lại khi cấn chửa nó, con và mẹ nó làm cái gì, nhớ lại coi thì
hiểu.
Để rồi Anh Ba cắt nghĩa cái việc con cái của mình
cho mấy bạn nghe, hay lắm !
Thưa con xin lui. THĂNG.
4ème séance :
PHẠM
VĂN MÀNG
Con xin tiếp chuyện con đã hứa hôm qua.
Thưa các bạn,
Em đã nhiều phen khuyên nhủ xin các bạn có một điều
là liệu phương nào cho hiệp tâm hiệp đức mới làm vẹn phận sự yếu trọng của Đại Từ Phụ nấy trao.
Thưa các bạn, nhứt là Anh Châu, Anh Đức, chớ Anh
Thông cần chi phải nói, hai anh nhờ đức trọng của Sư phụ bảo bọc. Vậy nên cố
tâm nong nả lập mình. Em hỏi hai anh, nếu như toàn Phạm Môn đều làm khổ tâm
nhọc trí cho Sư phụ hết như mấy anh, vậy
thì Đạo mới ra thể nào ?
Em thấy rõ lời quyết định của Sư phụ rằng : Nếu
không học tập nơi trường Phước Thiện của Phạm Môn thì chưa ai đủ hoàn toàn đức tánh đặng giáo hóa nhơn
sanh. Vậy mấy anh tập tánh học hỏi, cái may phận nương khổ hạnh mà lập mình
chẳng khác nào như mới bước lên thang, chớ chưa vào thiệt cảnh. Mấy bạn ngó đó
mà coi, nhơn sanh thống khổ, tâm não rối ren, thì bước Đạo để đâu đặng vững ?
Em thấy chỗ hay của các bạn nên làm mà không làm,
đi cỡi ngựa chuối chơi với lũ trẻ con, hơn là ngồi cầm quyền tề quốc, em thấy
mấy bạn có chỗ hay mà không hay thiệt nên rất uổng.
Còn nữ phái, ai mà chịu cho nổi, cứ lẩn bẩn hờn
giận, búng rảy nhau hoài. Sư phụ rầy mà cũng không kể.
Kính thưa Sư phụ,
Cái hại của Hội Thánh buổi trước cũng do dối lựa
người dùng. Xin Sư phụ để tâm liệu định. Con ước mong trong ba bảy lớp thảy có
Giáo Thiện khắp hoàn cầu, nghĩa là để cứu tinh cùng các nước. Nếu mình lựa chọn
những người như thế nầy thì ngày sau có chỗ nào dùng. Con xin Sư phụ từ đây
những người bị khổ hạnh mà lập mình thì Sư phụ giao cho Cửu Trùng Đài cả thảy.
Con sẽ giáng cho Sư phụ hay những bạn thi
đậu kỳ nhì.
Thưa mấy anh, nói lại với Anh Sắc rằng, hôm anh
đi đến núi Mỏ Gà, có em tại đó, còn ngày
anh bị khảo, kêu em làm chứng thì em cũng có tại đó tức thì. Còn Anh Đợi (Đại)
bị khổ hạnh ra biển ngồi khóc thì cũng có em. À nói lại với Anh Yên biểu làm
như lời anh vái tôi thì nên việc.
Anh Giáo Hữu Thượng Cương Thanh ở bên Phạm Môn, anh
nong nả dạy dỗ mấy em nghe. Cười.
Khi nãy Anh
Chiếm hứa để em giải thích việc con cái của mình. Em xin dặn, kể từ đây, ai
muốn sanh con hiền thì giao thân với người phải cho thật hiền, còn buổi
ấy mình sẵn
tâm hung ác
thì con trở nên hung ác, chẳng khác nào mở cửa nhà
rồi mình kêu ai thì người
nấy đến.
(Sư phụ vái lầm thầm về việc vợ con của anh).
Thưa Sư phụ, chẳng nên bận bịu mà làm gì, thấy khó,
mẹ con nó mới lo.
Con xin lui.
THĂNG.
*
* *
Đức Hộ Pháp nói : Em Tư, đó là vợ của ông Tư Nhượng
(Trần Văn Nhượng, Long Can, Chợ Lớn), tên là Nguyễn Thị Luốt, khi sanh tiền làm
công quả Chủ sở dệt chiếu ở Phạm Nghiệp, khi qui liễu thì được trở về cựu vị là
bậc Địa Tiên, và biến thành nam giới.
Anh Châu tức là Ba Châu, đạo hiệu Hiệp Phố, Đầu Họ
Phước Thiện Thủ Dầu Một.
Anh Đức : Phan Văn Đức, đạo hiệu Thượng Chiếu, Đầu
Họ Phước Thiện Bà Rịa.
Anh Thông : Nguyễn Văn Thông, tên ngoài là Chì, Tư
Chì, Đầu Họ Phước Thiện Cần Thơ.
*
* *
29. Hộ Pháp Đường, ngày 6-5-Bính Tý (dl 24-6-1936 )
Phò loan : Hộ Pháp -
Tiếp Đạo
1ère séance :
CAO QUỲNH CƯ
Chào mấy bạn và mấy em.
Tiếp Đạo !
Qua đã gây khổ cho em lắm há ?
- Dạ thưa Ngài, khổ nhọc nào em cũng không nao, chỉ
dốc là làm cho tròn phận sự, nhưng không thành, tại đâu Ngài cũng rõ.
- Em ôi !
Qua cũng ngỡ rằng em tận tình, đủ đảm lực đặng cứu danh giá họ Cao, lại
thêm thầm hiểu hậu tình của Hộ Pháp đối cùng em, nên trông cậy em, mới có gieo
một tấm thảm kịch cho em diễn giải, di
nhục đã nhiều. Qua cúi mình chịu lỗi.
- Thưa Ngài, Em không dám lãnh lời chịu lỗi của
Ngài, em chỉ quyết làm xong phận sự là đủ.
- Tiếp Đạo em ôi !
Em đã biết rằng khối tinh thần sanh chúng là báu của đời, giá trị dường
nào đã hẳn, nó phải đứng đầu trên ngôi vị đế vương, vì ngôi vị đế vương do nó
mà sản xuất. Phận sự yếu trọng gìn giữ nó tự nhiên phải mắc mỏ, khó khăn hơn
giữ giang sơn đảnh nghiệp. Hại nỗi mỗi phận sự của chúng ta đều có luật điều
định hạn, do thành cả phận sự ấy Đạo mới
thành.
Em cũng vậy, Qua đây cũng vậy, mấy kép Hiệp Thiên
cũng vậy, mà Hộ Pháp cũng vậy.
(Học tu, Thượng Trí Thanh và Thái Gấm Thanh vào
lạy)
- Chào mấy bạn.
Hỏi có phận sự của chúng ta mà giống nhau mảy may
chi đặng chăng ? Cái cao cái thấp, trước mực thiêng liêng không phân hạn lệ, hễ
muốn cao thì cao ấy vô chừng, còn liệu
thấp thì thấp kia không định. Qua mới
hỏi thử cái địa vị quá vói Hộ Pháp ngày nay chúng ta trèo lên không tột, ấy là
do nơi nào, em nói thử ?
- Thưa Ngài, phận sự khác nhau, muốn làm cho tròn
vẹn thì em tưởng phải ménager nhau mới
đặng.
- Qua hỏi địa vị vô đối của Hộ Pháp là do đâu mà
người lập đặng ?
- Do bởi Cửu Trùng Đài thiếu người chấp chánh và
Thiên thơ định vậy.
- Do nơi đức tánh cao thượng của người chớ, vì
người nong nả trèo cho cao, còn chúng ta vì
đức tánh thấp mới tuột sa xuống
thấp. Sự khôn ngoan đặc biệt của người
là biết lựa chỗ cao mà đứng, em hiểu chưa ?
- Dạ.
- Ấy vậy, ngày nào người chưa tuột xuống
thì không ai kéo níu gì
đặng. Chúng ta thất bại vì đó
em à ! Cười . . . THĂNG.
2ème séance :
BÁT
NƯƠNG DTC
Em chào Nhị Ca, ông Phật mập và hết thảy mấy anh.
Cười . . .
Đứng mấy anh.
Bây giờ em mới mời ông Trí. Nè nghe thi :
Râu
mày dầu khác bậc quần thoa,
Là
biết từ tâm với phụ tề.
Hoặc
tính nghe chi cơn lửa động,
Mà thiêu
tan nát nghĩa
phu thê.
Bây giờ tới ông Phấn :
Nè vợ
anh gởi lời thăm nghe không.
Hết. THĂNG.
3ème séance :
Qua đây mấy em.
À ! Hôm qua, Qua cho mấy em nuốt nhựa, nay
quen mùi
ghiền rồi há ?
Cười . . .
Bác thằng Vĩnh mới đến bố thí đó mấy
em.
Ê, Tiếp Đạo, Qua tính mua đứt Angkor, em có tiền
trả hay không ? đặng Qua dời Hội Thánh Ngoại Giáo vô đó, còn em thì
cứ cho ở nhà hàng Pokor.
Nói nữa, Bát
Nương nói tao nói dóc.
Ê Tám, sửa soạn cẳng đặng ngồi xe hơi em. Cười . .
. Vui lắm.
Ê Tao nói thiệt đa bây ơi !
THĂNG.
4 ème séance :
Hộ Pháp !
Qua chào em. Cười . . .
Hôm nọ, Qua có nói riêng với em rằng ráng nín nẳm
trong một đôi lúc nữa sẽ có tay thiêng liêng giúp sức mà làm cho Đạo vinh diệu,
cao trọng, nên Qua nói khéo là sướng
lắm.
Em sẽ đặng tin lành trong tháng tới đây.
Em nghĩ lại
coi em hạnh phúc hơn Qua buổi nọ
thế nào ? Em cầm mảnh lực tinh thần trị an vật dục dễ dàng quá sức, còn Qua chỉ
làm tôi mọi của tình đời. Em thì ngồi mà nên chủ vị của thế sự nhơn tình, còn Qua thì chạy mỏi
gối, song tình đường giục em để thử hai
lẽ ấy trên cân hạnh phúc tạo đoan thì thấy rõ Thiên thời, Nhơn quả.
Em thì Thiên thời, Qua thì Nhơn quả, hai giá trị
rất xa nhau, em tự nhiên biệt phân hơn thiệt, lại nữa cái hư của em chưa hề khi nào có, là vì hư em
ắt hại trọn đời người. Vậy nên ấy tự nhiên định chắc.
Qua thấy Ngọc Hư đã dành để cho em một sự nghiệp
vĩ đại thiêng liêng. Qua mừng hết sức !
Em an lòng lo Đạo, đừng ngần ngại âu lo vì chư
Thần, Thánh, Tiên, Phật đã đặng lịnh tùng quyền phò hộ.
Latapie gởi lời kính thăm em. Người đương lo
lắng tại Thượng, Hạ Nghị Viện đặng làm
cho Đạo được tự do bành trướng.
Gabriel Gobron toàn thắng, em à !
Ê ! Madame
Perreux theo đạo mình rồi nghe em.
Khí, để con
nhỏ cho Qua lo, đừng rộn ràng chi hết nghe không. THĂNG.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét