Thánh Ngôn Sưu Tập - 7 / 20 (HT. Nguyễn Văn Hồng)


30. Thánh Thất Chợ Lớn, 7-6-Bính Tý (dl 24-7-1936).
Phò loan : Sĩ Tải Hiển - Sĩ Tải Kiết.

VICTOR HUGO
Lão chào hai em.  Je me suis Victor Hugo.
Maintenant je veux parler en Annamite, parce que vous deux Kiết et Hiển, vous êtes faibles en fran- çais. Pardon messieurs.

Lão nãy giờ muốn dùng Pháp văn hầu tỏ vẻ đôi điều nhưng không tiện. Vậy Lão dùng quốc âm gọi rằng thông dụng nghe.
Lão kính lời thăm Đức Hộ Pháp.
Lão mừng cho Ngài đủ mưu thủ thắng kế hề của TƯƠNG  kỳ  nầy. Cười . . .
Ôi !  Thương cho cái xác của TRANG đã cứng đơ trong hòm mà còn phải bị hành tội giữa chúng sanh, trước khi vào nằm nơi Thánh địa.
Mấy em thấy hình phạt tại thế chưa hử ? Ấy là đỡ đa ! Nếu không vậy, về luật Thiên điều làm sao chịu  cho  thấu  em !

Lão tức cười quá !  Người làm sao mà lỳ đến thế !  Non nước nầy mà người ta chưa chịu lột lốt hề, còn mang râu diễu gượng, rồi đây thương hại giùm cho người giữa đám dêu hệu còn ngủ gục kia, mới dỗ chúng nó cách nào cho yên, mấy em nè !  THĂNG.
(Xem chú thích nơi trang 105)
*
*          *
31. Hộ Pháp Đường, 10-6-Bính Tý (dl 27-7-1936).
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo.

CAO THƯỢNG PHẨM
Chào chư  vị  hiền huynh, hiền hữu.
Cười . . .  Hộ Pháp !  Xin bạn nghe :

Rộn rực tuồng đời  vẫn  bấy nhiêu,
Công danh quyền tước ngược Thiên điều.
Cái trung tâm trước  Quang  chưa vẹn,
Nỗi đạo tánh xưa Lý  chẳng nhiều.
Cầm  đuốc  soi  lòng vừa  phụ  nữ,
Ôm  hồ  nhàn  dạ  bỏ nghề nghiêu.
Thanh đao bầu phép  không  ăn  nhịp,
Tỷ  giống  ông Trương với  ả Kiều.

Họ nghịch với nhau, thây họ, can chi mình mà phỏng vấn Qua. Ừ mà giờ nầy anh Trung đương quảy bầu xuống Âm quang đặng giục tỉnh anh TRANG còn đương say vùi  trong  ảo mộng.  Cười . . .

Ba phát quạt của Qua quạt một đường, anh TRANG bay một ngả. Qua bị Bát Nương kêu ngạo quá chừng. Ai đời, chơn thần người tu mà nặng quá hủ lô nhà máy. Thôi để cho anh lớn tính sao thì tính, họ có ăn thua với nhau thì  họ biết thế nào mở húi.
Anh Trung coi bộ rầu cháy ruột. Để anh về Qua biểu đến thăm em. Thôi qua kiếu.   THĂNG.
*
*          *
32. Hộ Pháp Đường, 11-6-Bính Tý (dl 28-7-1936).
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo

THƯỢNG TRUNG NHỰT
Chào mấy em.
Thượng Phẩm nói với Qua rằng : Mấy em đợi.
Ôi !  Qua nghĩ lại quá sức tức mình, mấy em nghĩ coi một kiếp sanh đâu có mấy lát, cái giả cuộc trần hoàn tuy xem như nháy mắt  mà ảnh hưởng sâu sắc biết là bao.
Nào là danh, nào là vị, nào là tước, nào là quyền, nào là vinh, nào là trọng, rốt sự thì cũng không còn mảy mún giá trị chút ít  gì nơi cõi Hư linh Hằng sống, bất quá như cơn vui  dự đặng một tiệc ngon ngọt của khách phong trần say sưa một lát mà đòi  phen  chịu thảm  cả đời.

Qua đến viếng TRANG nơi Lạc Hồn Trì, thấy nó nằm mê man sảng sốt, đau lòng hết sức, như lời Thất Nương và Bát Nương làm chứng, thì dầu Qua có đến gần nó lúc nầy cũng không bổ ích  chút nào cả.

Phải đợi cho nó từ từ định tỉnh, may ra có tay Thất Nương giải mộng thì thỉnh thoảng định tỉnh tâm thần. Nếu Qua cượng cầu thì chẳng khác nào hầu chuyện với một người điên, chọc thêm loạn  trí.
Tám !  Em nên thường phò loan đặng Qua truyền tin TRANG cho em hiểu. Ấy là một điều mấy em nên học hiểu.
Khi nãy, Qua thấy em có khách nhiều thì phải. Thôi  Qua đi.
Vĩnh !  Em ráng lo chỉnh đốn lần lần việc làm, kẻo để Đạo bành trướng đổ xòa ra làm không kịp, em nghe. THĂNG.
*
*          *
CHÚ THÍCH :
Tám : Đức Quyền Giáo Tông Lê Văn Trung gọi thân mật Đức Phạm Hộ Pháp.
Vĩnh : Ngài Tiếp Thế Lê Thế Vĩnh.
Trung : Lê Văn Trung, thế danh của Đức Quyền Giáo Tông.
TRANG, TƯƠNG : Lê Bá Trang và Nguyễn Ngọc Tương, là hai vị lập ra Chi phái Bến Tre.
Ông Trang qui liễu ngày 30-5-Bính Tý (dl 17-7-1936) tại Bến Tre. Ông Tương mặc đạo phục Giáo Tông, đưa liên đài ông Trang từ Bến Tre về Tòa Thánh Tây Ninh, nhưng . . . .

33. Hộ Pháp Đường, 13-6-Bính Tý (dl 30-7-1936)
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo.

ĐOÀN THỊ ĐIỂM
Thiếp chào Thiên Tôn, Chơn Quân và mấy  em.
Cười... Hèn lâu chẳng gặp, lòng vẫn nhớ nhau.
Hôm nọ, thiếp có đặng mạng lịnh của thầy thiếp là Thất Nương dạy thiếp từ đây để lòng giáng dạy thường nữ phái. Thiếp chỉn tiếc một điều là không cơ bút. Vậy, thiếp nín nẳm đợi Lê Chơn Quân trở về Tòa Thánh, thiếp sẽ giáng mỗi tháng hai kỳ.
Thưa Thiên Tôn, làm ơn sắp đặt điều ấy giùm  thiếp.

                        THI :
Lạnh lẽo đã từng ở cảnh Thiên,
Trần gian âu rửa thử  ưu phiền.
Đưa bầu nhựt nguyệt soi đường tục,
Phất ngọn chổi Tiên mở cảnh duyên.
Bút  ngọc      chưa   qua     luật,
Kinh thần may cũng giải tiền khiên.
Ngừa thuyền Bát Nhã theo Tương thủy,
Họa  giúp Thiên Tôn  đóng  cửu  tuyền.

    Thiếp hỡi còn lo lắm điều, nên chưa định chắc phải khởi dạy Chức sắc hay tín đồ, nhưng sở vọng để hết tâm giáo hóa nữ nhi bổn quốc, ấy là chia đau sớt thảm cùng bạn đồng thuyền. Thiếp chỉn  e không kham  phận  sự.
    Cười . . . Thiếp cho Lê Chơn Quân hay rằng : Đạo đã lần qua khỏi Bắc Ninh nghe. Cười . . .   THĂNG.
*
*          *
34. Tòa Thánh, ngày 2-7-Bính Tý (dl 18-8-1936).
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Thế. Lúc 9 giờ 30.
PIERRE PASQUIER
Salut Hautes Âmes.  Tôi nói tiếng An Nam.
Tôi đã cầm đặng một cuốn sách Nho, học thông đạo lý. Cái tư tưởng của tôi buổi nọ nó thiên thật về bên Khổng giáo, chớ không phải hướng qua bên Phật đạo.

Tôi càng suy xét thì lấy làm lạ vì cớ nào tôi lại dựng nhà Thiền toan phá Đạo Cao Đài buổi nọ. Quái dị  thay ! Tôi đã dám xưng mình là văn sĩ Nho phong,  kinh truyện văn chương trước mắt mà lại chịu thiệt thòi sai sót chẳng hiểu đặng rằng Nho giáo chuyển luân  tạo  dựng toàn cầu  Tân thế.

Sự lạc lầm ấy do đâu mà có ?
Ôi  quan trường, ôi nha lại, vì mi mà làm cho ta phải đui mắt, linh hồn phạm tội nghịch ý Chí Tôn, Thiên điều tàn sát. Hận thay ngôi vị đế vương là đao kiếm trừ mạng linh hồn mà chớ. Gớm thay !  Ghê thay !

                             THI :
      Vương bá  bửu ngôi  thị ngục hình,
      Thiên lao như thử  tấc công khanh.
      Đồ thân phát phối cầm  dân mạng,
      Y   phục,  đai   cân   thị   tử   thành.
THĂNG.
*
*          *

35. Nhà Sĩ Tải Lợi ở Pnompenh, 10-7-B.Tý (dl 25-8-1936)
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo. Lúc 23 giờ.

1ère séance :
TIÊU DIÊU ĐẠO SĨ
Kính chào chư vị  Đại Đức và quí huynh.
                       
THI :
Đã chầy chẳng gặp nhẫng trông nhau,
Hằng ngó non sông lại  nghẹn  ngào.
Đất  Việt   ai   vui   chung   lữ  thứ,
Đài  Tần  kẻ  chạnh   nỗi  âm  hao.
Trông gương bạch  thố  gìn  ngôi  trước,
Ngó  bóng  kim  ô  giữ   nghĩa  sau.
Lạc bước dò chừng tình  cốt  nhục,
Cứu  đời  kính  gởi  chữ  đồng  bào.
Thưa có Prasey  Hoàng hậu xin giáng cơ kiến diện Thiên Tôn và thăm em người.
Bần tăng xin lui. THĂNG.

2ème séance :
PRASEY  HOÀNG HẬU
Thưa chào Thiên Tôn, chư vị Đại Đức với hai em.

Sommérit,  em nghe thi :
Con đường vinh hiển  đã  nhằm  chừng,
Tái  kiếp  như  dường, chị  cũng ưng.
Đất   tổ   xưa  còn  đương  chật  hẹp,
Xứ người nay mới  đặng thung dung.
Cung Tiên  nghiệp  lớn Qua gìn giữ,
Cõi   tục  mạng  dân  gởi   đó  cùng.
Đã  đoạt  con  thuyền  tua  cứu  khổ,
Cửu Huyền may hưởng phước Thiên Công.

 Em, chị hằng riêng lo cho em mang nỗi nợ phong lưu mà nặng thêm nghiệt chướng. Chị đã dâng sớ nơi Ngọc Hư Cung cầu cho em giải nghiệt.

Em ôi !  Địa hoàn vẫn lớn, tình nghĩa vốn sâu, nếu em tưởng đến chị  lo âu thảm thiết vì em  chừng nào thì ráng lấy hết chí khí nam nhi mà thắng cho nổi điều oan nghiệt chướng, thì dòng họ Prasey mới nương em mà phục sanh tái thế.

Em !  Qua cho em hay rằng : nơi Âu Tây, em còn một người chị nữa là Anynaya Prasey đương gọi là Noehl, khi đến Pháp triều, em nên để tâm kiếm chị  em nghe.
Hiền muội !  Chị cám ơn em thương tưởng.
THĂNG.

3ème séance :
THANH SƠN ĐẠO SĨ
Bần tăng chào chư Thiên mạng và mấy con.
- Phong Chí !  Con có nhớ lời thầy không con ?
- Dạ nhớ. Vì mang xác thịt nặng nề, xin thầy tha thứ.
- Lụy . . . Con !  thầy đã hết lời khuyên nhủ, con hằng khổ não vì tình, con đã biết nợ nần là dường nào chưa hử ?
Phong Chí  bạch : - . . . . . . . . . . . . . . .

                             THI :
Nặng gánh nam nhi giữa cảnh trần,
  thân  âu  cũng  thảm  cho  thân.
Theo dòng  khổ  thủy  bao  hàng lệ,
Trở   bước   du   san   dứt   nợ   nần.
Đến trước ngọc thềm Trời  điểm  mực,
Rảo   lần    bợn   thế   đất  in  chân.
Đưa gươm trí huệ khai  nguồn Thánh,
Cứ ngóng Bạch Vân để định chừng.
Hiểu, Phong Chí  con há ?   THĂNG.

4ème séance :
CAO HOÀI ÂN
Con  Trọng !  Ba đến có điều cần kiếp nói với con.

                           THI :

Một nhà  đã  hưởng trọn  ân hồng,
Đổi của thiêng liêng gắng chút  công.
Dặm cũ  Ba  đương chờ tiếng hạc,
Nhà  xưa  con  khá   để  nêu  dòng.
Lửa hương tuy thiếu chưa nên đạo,
Thanh sử  đã thừa đủ nghiệp tông.
Kìa gánh  non sông Nam Việt khổ,
Hỏi  con    thấy  nỗi  đau  lòng ?  

Lụy . . .  Con !  Con phải nhớ đứng anh hùng trong võ trụ nầy mà tạo thời cải thế đặng là dùng phương hướng nào chăng ?
Tiếp Đạo bạch thầm : . . . . . . . .
- Phải đó con !  Phải trần ai mới ra mặt công hầu, nhớ nghe. 
THĂNG.
*
*          *
Cao Hoài Ân : thân phụ của Ngài Tiếp Đạo Cao Đức Trọng và Đức Thượng Sanh Cao Hoài Sang.
Phong Chí : Đạo hiệu của Giáo Sư Thượng Bảy Thanh (Lê Văn Bảy) là đệ tử  của Bạch Vân Động cõi thiêng liêng.
*
*          *
36. Pnompenh, ngày 13-7-Bính Tý (dl 29-8-1936).
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo

THẤT NƯƠNG

Em mừng Nhị Ca, Cao huynh, Phong Chí và mấy em.
Lợi,  Qua cám ơn em thương tưởng.
Em ôi !  Bạn của em, Qua đã cầu ơn Đại Từ Phụ cho đầu kiếp tại Angleterre, ngày sau sẽ đoạt danh nữ  thi    nơi  nước ấy.
Em muốn hỏi chị của em thì em nên kiếm quyển sách nào của người viết về đạo nơi  Tibet.
Người là nữ văn sĩ đại danh của nước Pháp, tên thiêt  là Noehl.
Lễ Sanh Hương Nhâm bạch thầm : . . . . . . . . .
- Em đợi nội đêm nay Qua mời giùm, em Nhâm.   THĂNG.

HOÀNG HẬU PRASEY
Thưa chào chư vị  và hai em.
Thiếp đặng lời Thất Nương dặn nói lại với em Nhâm rằng : Chí thân em chưa đặng phép hội diện cùng em đặng, nhưng người và chị nhờ âm chất em có thể cầu giải  tội  đặng.

Em ôi !  Những bậc chơn hồn vô phước không hưởng đặng hồng ân của Đức Chí Tôn vì chưa mở đạo vốn nhiều.  Ôi thôi !  Nơi Diêm đình còn hằng hà sa số.
Chị đã may đặng phép đến viếng cũng nhiều lần, thật là một nơi khổ não mà trí người chưa hề tưởng tượng đặng. Chị quá não nề !
Nơi ấy là nơi pháp luật nghiêm nhặt, dầu cho Phật pháp cũng khó qua. Chị thầm tiếc cho lịnh từ thân  em không ngộ đạo. Em gắng liệu lường, có chị giúp sức, ẩn nhẫn chị tính.  THĂNG.

23 giờ 30 ĐOÀN THỊ ĐIỂM

Thưa, kính chào chư vị Thiên phong cùng chư vị thiện tín.
Thiếp vâng lời Thất Nương DTC đến thân mật cùng chư vị  thiện tín.
Thương thay, có một bóng hình chưa chi gọi chắc. Thiếp tưởng từ thử đến chừ, hồn ma, phách quế đã  chịu rằng mị mộng đã đành, có chi hay khéo hơn đời  gọi  rằng  nên  để  ý. Cười . . .

Nhưng thiếp mong mỏi có một điều là làm thế nào cho cả nhơn sanh rõ thấu rằng : Những người chết nơi thế gian nầy chẳng phải là mất, trái lại sự chết vốn để tìm cơ hằng sống.

Thưa cùng các bạn nữ lưu,
Ai đã có đến ở nơi cõi thế gian nầy chỉn cần kiếm một điều là tình ái tương hiệp với nghĩa tương thân; khi còn tại đời thì tương thân là trọng; khi về cảnh vô hình thì  ái kia là báu. Những linh hồn đã chịu đau đớn cùng đời mà tìm nên chữ ÁI đều hiểu quyết rằng : chẳng chi trọng hơn tình ái đối cùng đời.

Thiếp cũng vậy, mà chư vị nữ lưu cũng vậy, duy khác nhau có một điều là thương thiệt cùng thương dối mà thôi.

Thiếp nói thật, thiếp thấy chung quanh chư vị  biết bao người chí  thân của chư vị thậm tủi rằng : chư vị đã quên hẳn họ mà không thương họ nữa.

Thiếp tiếp: Còn các Đấng ấy thì hằng thương nhớ, bao bọc, phò hộ bên mình chư vị hằng ngày. Ấy là một điều ít ai để ý, duy chủ tâm mê tín theo sự viễn vong thờ lạy mà không lòng tin tưởng.
Chúng tôi  đến cùng đời đặng kiếm điều tin tưởng ấy mà thôi.  THĂNG.
*
*          *
37. GiáoTông Đường, ngày 15-8-Bính Tý (dl 30-9-1936)
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo. Lúc 23 giờ.

1ère séance :

THƯỢNG TRUNG NHỰT
Qua chào mấy em.
Hộ Pháp hỏi : - Phải Anh Cả không ?
- Chớ ai cà !  Cười . . .
Nè Hộ Pháp và Lâm hiền muội, hai em đã thắng rồi đó. Một ông chinh Tây cũng giỏi, còn một bà và cậu Tép phạt Bắc cũng hay. Qua đố mấy em chớ công ai  dày  ai  mỏng, nói thử ?
Hộ Pháp : - Anh muốn nói vụ gì, em  không hiểu.
- Cười . . .  Cái vụ em chiến đấu bên Tây, còn Lâm hiền muội và Tiếp Thế vận trù ngoài Bắc, mà không hiểu nỗi    hử ?  Lâm hiền muội nói đi.

Bà Nữ Chánh Phối Sư : - Em không hiểu, xin Anh Cả cắt nghĩa.
- Hai đàng đều giỏi hết mà ! Qua mới hỏi nhờ ai  mà thắng đó hử ?
Hộ Pháp : - Nhờ Giáo Hữu Phấn đó Anh Cả.
- Nè, Qua hay mấy em làm complot đặng tẩy chay  Qua    không ?       (Complot là cuộc âm mưu)
Cười . . .  Nè bây ơi !  Nếu tao không có quơ Lão R. . . giùm cho Hộ Pháp xẻo tai  thằng Gết thì nó còn chiến tối ngày, chớ chịu thua đâu mà bây thắng ?

Ê, Thánh ghiền phát nầy làm tuồng hay lắm bây ơi. Va đương lo cho Đạo ôm quyền tự chủ chớ gì.
Ê, ít ngày nữa có điều vui lắm mấy em ơi.
Hộ Pháp : - Phải Marius Moutet qua không ?
- Cười . . .  Không biết, chừng đó sẽ hay.
Hộ Pháp : - Anh có nói đi  xe hơi  mà không thấy ?

- Ê, bây kỳ quá ! Tu hành gì mà không phát huệ vậy bây ? Tao nói là đi xe Đạo, giàu Đạo, mà bây tính trúng số thì  kỳ quá !  Cười . . .

Lâm hiền muội nghe Qua dặn :
"Đợi  chừng  gió  bấc  thổi  lao  rao,
Em  chấp  cánh  bay  đến nước Tàu.
Múa kiếm  thư linh  che chủng loại,
Quăng Hoa Lam báu cứu đồng bào.
Nước  non  xưa  để  nơi  cung  Hớn,
Đảnh nghiệp nay dành cửa họ Cao.
Trở  lối  văn  minh  nên  cảnh Phật,
Quê hương  âu biết  đẹp dường bao."
Ngâm củ mì Tiếp Đạo.
Cười . . .  Bộ bây tưởng dở hoài sao chớ ?  Tao nói với bây tao là ông Tiên rồi biết chưa ? Đừng có khi  rồi  mắc đa bây à.

Ê, Bà Bát nói tao dóc nữa kia kìa bây ơi ! Thôi tao đi  cho họ ở.    THĂNG.
 (Tép : Đức Quyền Giáo Tông thân mật gọi Ngài Tiếp Thế).

2ème séance :
BÁT NƯƠNG DTC
Cười . . .  Anh Què thiệt là đúng chữ !
Em chào chư hiền tỷ, chư hiền muội.

Em cốt đến mà tỏ chơn lý của kiếp phù sanh phụ nữ.  Ấy là một việc cần yếu cho chị em ta nên biết, hoặc đặng dễ bề nhẫn nại mà sửa cảnh đau thảm  ra cõi  hoan lạc, hoặc là nương theo thời thế quỉ  quyệt  mà giồi  lấy mảnh Thánh tâm.

Hỏi : - Vì sao mà phải hạ sanh làm trang phụ nữ ?
 (Đọc em Hiển).
Ai cũng cho là kiếp tội lỗi cả thảy, ấy là một điều lầm.  Cười . . .
Thưa chị em,
Cái luật thương yêu của Chí Tôn có một, nhưng tùy đức tánh con người mà biến hóa nhiều hình. Cái thương của bậc nhơn sanh nó khác hẳn cái thương của chư Thần, Thánh, Tiên, Phật và Trời. Cái thương ấy tùng với khuôn luật Tạo Đoan nên không hạn giới.
Em xin nói rằng: Ai đã thọ một điểm linh của Đức Chí Tôn đều chịu dưới quyền luật ấy. Phép luân hồi là  bài thi  của luật thương yêu  mà sanh sản..

Cả thảy vạn linh chạy theo con đường quyền luật ấy, chạy không cùng, đi không tận, chỉn ngày nào để bước đến gần tòa ngự của Chí Tôn thì mới hiểu nghĩa  từ bi  bác ái.
Hỏi : - Muốn đoạt mau quyền luật thương yêu thì đầu kiếp nơi đâu mà dễ đoạt ?
Cười . . .  Em nói ra đây e có mích bụng mấy ông ầm  nhưng nói hay thì  phải nói.
Có phải là lòng dạ của bậc phụ nhơn thương nhiều  hơn nam tử  có phải ?

Ờ !  Em tưởng khi chắc hẳn như vậy.
"Thương điên, thương ngốc,
Thương dại, thương khờ,
Thương chẳng gìn liễu yếu đào thơ,
Thương chẳng kể hẫng hờ thân gái.
Thương bạc tóc hỡi còn thương dại,
Thương da mồi còn phải thương ngu,
Vì kiếp thương chưa đủ công phu,
Nên nay  chịu mang  câu  phụ nữ."
Hiểu chưa mấy chị ?

Em khuyên mấy chị em gắng tu đúng phép thương yêu là đoạt đạo, chớ đừng  dị  đoan mê tín theo lối  thường tình của Bàng môn Tả đạo nghe.
Em xin kiếu. THĂNG.
*
*          *
38. HộPháp Đường, ngày 10-9-Bính Tý (dl 24-10-1936)
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Thế.

THƯỢNG TRUNG NHỰT
Qua chào hết mấy em.
Cười . . .  Chớ chi mấy em biết cho mụ Lạc Thiện (bà Giáo Sư vợ Ngài) đến thăm Qua nói chuyện chút vậy mà, biết không ?
Ê, mấy em đem bộ mặt thằng già nầy đặng ra nhiều kiểu chơi, thú vị quá !  Ê, tốn quá bây ơi !
Thái Gấm, đứng dậy. Qua nói cho em cười. Gấm nè, em đừng nghe lời thằng Tép, nó tính làm tuồng mặt Qua ra bằng ông bồ, coi không đặng, Qua mắc cở lắm.  Ê, làm nho nhỏ hơn một chút, Tép !

Tiếp Thế bạch : - Tám thước có bao lớn anh ?
- Lớn mà !
Em Gấm, o bế sửa soạn làm Tòa Thánh em. Ông Hộ đi xe rồi kia kìa. Có tiền rồi em à. Ê, em đắc nguyện rồi, nhớ cám ơn Qua nghe không ? rồi sẵn tay  dời  luôn  trù phòng ra chỗ  đại đồng xã.

Chú Vĩnh, còn mấy bâtiments administratifs thì làm tại trong, y như Qua đã dặn lúc nọ, em nghe. Còn khởi  kêu mấy Tỉnh đạo đặng giao đất  đi em.

Ê, Hộ Pháp !  Em hỏi qua việc chú TRANG, Qua lại nhắc em điều nầy : Khi nọ em có nguyện với
Chí Tôn rằng : ngày nào có bịnh tà quái cầu tạng mặt  em thì em hành pháp lại như trước. . . .
Đức Hộ Pháp bạch : - Thôi em nhớ lại rồi.
- Nhớ há ?
Còn vụ TRANG, hôm đầu tháng 8, va vừa tỉnh giấc mê hồn, vụt chạy trốn  đi  đâu  không biết.
Qua và Thất Nương đương kiếm.
Hồi trưa nầy đến Hộ Pháp Đường xin vào cho thấy mặt  em đặng cầu ân xá, mà mở miệng ú ớ bị em  đập, chạy nữa, bây giờ không biết chạy  đi  đâu.

Qua thấy thê thảm quá ! Nếu Qua và Thất Nương kiếm không đặng đem về, sợ lưu linh bậy bạ rồi chư Thần bắt cột tại Phược Trục Cung giam như tù  tội.
Em Hộ Pháp ! Khi gặp bắt nhốt giùm qua, rồi kêu Qua đến đặng dìu dẫn kẻo tội nghiệp.
Ôi !  Cậu TƯƠNG cũng sẽ như vậy nữa mà chớ ! Qua xin lịnh Ngọc Hư  tha thứ nhưng không đặng vì  chưa có lời em, nên Qua lo sợ quá sức !
Mấy em khá gắng giữ mình, đừng thất thệ với Chí Tôn.  Khó lắm !  Khó lắm !
Em Vĩnh ! Em lo thu xếp bớt việc rồi về Tòa Thánh, công chuyện của em còn nhiều.
Qua rất rầu cho con Năm (vợ của ông Tiếp Thế), nó còn luyến đời quá, em  khuyên nhủ nó chớ.
Qua thăng./.
*
*          *
39. Báo Ân Từ, ngày 15-10-Bính Tý (dl 28-11-1936).

Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo.
LÝ GIÁO TÔNG
Chào chư Chức sắc Thiên phong Hiệp Thiên Đài và Cửu Trùng Đài, chư Đạo hữu nam nữ.
Lão hèn lâu không giáng cơ dạy dỗ toàn đạo, nhưng chẳng bữa nào Lão không để tâm lo liệu xây chuyển Thiên thơ cho Đạo đủ quyền năng phổ độ.

Lão thường thương lượng với Thượng Trung Nhựt và Cao Thượng Phẩm định vị thiêng liêng cho cả con cái của Chí Tôn, nhưng chư hiền hữu chư hiền muội cũng đã rõ thấu rằng : phẩm vị Hội Thánh đối cùng phẩm vị thiêng liêng là thế nào. Nếu nói rằng  lập vị thiêng liêng thì phải hiểu rằng có quyền lịnh của Ngọc Hư Cung vào đó.
Vậy thì hàng phẩm Chức sắc Thiên phong do Ngọc Hư Cung định vị, nên chính mình Lão cũng khó vị  tình, để nơi Thiên thơ định liệu.

Chư hiền hữu có quyền xây chuyển Thiên thơ ấy với quyền tự do đạo đức của mỗi người. Ấy Lão ngồi đợi chư hiền hữu chư hiền muội thành công rồi chờ Thiên thơ biến tướng mà định phẩm cho mỗi người. Khá kiếm hiểu và ghi nhớ nghe
- Ngọc Chánh Phối Sư dâng sớ cầu phong.
Đức Hộ Pháp xin Khai Pháp đọc thế.
- Đặng, từ Tỉnh Đạo.
Lão vì lời Thượng Trung Nhựt cầu xin chớ chưa đáng vị. Lão để nơi  quyền Hộ Pháp định phẩm Lễ Sanh, còn cả thảy đều là phái Thượng.
Lão còn nhiều điều cần yếu dặn dò. Ngày nào Lão đến tư đường Hộ Pháp sẽ kêu cả thảy Chức sắc Phước Thiện đặng chuyện vãn. Khai Pháp gắng chăm nom dạy dỗ . Ấy là một cơ quan vĩ đại buổi sau nầy, mà lại là cơ giải khổ của Đạo đa nghe.

Lão  để cho Hộ Pháp định đoạt Phước Thiện nữ phái. Lão cũng để cho Hộ Pháp trọn quyền phong thưởng. Lão cũng sẽ đến dạy dỗ. Lão cũng mừng cho Đạo đặng vẻ đẹp đẽ từ ngày Hộ Pháp nắm chủ quyền. Lão để lời phong tặng và khen ngợi.

Lâm thị hiền muội, em an lòng để chị Mục Quế, chị Thành Công, sau  Qua sẽ liệu, còn người Cái Bè cho thăng Giáo Hữu.   THĂNG.
*
*          *
40. Hộ Pháp Đường, 17-10-Bính Tý (dl 30-11-1936).
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo
THƯỢNG TRUNG NHỰT
Qua chào hết mấy em.  Cười . . .
Cha chả, mấy em làm công chuyện rành quá, làm họ Phạm phát nầy nổi danh lớn rồi.
Ê, Tép ! Em giỏi lắm !  Ông Ngạn ăn hạng bét.
Cười . . .  Qua nghe lóng kỳ nầy em về Tần quốc bị  Hội Thánh Cao Miên tụng đại bi dữ lắm. Ê, liệu kẻo họ nắm áo bắt thường đa em à.
Ê,  TRANG khóc quá bây ơi !  Vửa hiểu hiểu, chớ còn khi tỉnh khi say, nhưng Qua theo bên mình bảo hộ không sao phòng ngại.
Em Tám làm ơn nói với con Hai cho nó biết kẻo lo rầu tội nghiệp.
Hộ Pháp bạch : - Biết nó nghe không ?
- Em cứ nói giùm. Cha chả ! Va oán em đánh va hôm nọ lắm. Qua an ủi, mà hễ tỉnh thì cằn rằn hoài. Em nên viết cho va một cái thơ an ủi, cậy Qua đưa giùm đặng Qua thừa dịp thức tánh va một chút. Em làm ơn giùm.
Ối ! Thây kệ, đừng giận làm gì nữa, nếu em thấy va lúc nầy thế nào em cũng tội nghiệp.
Em làm phước làm giùm cái tháp cho va, hễ tỉnh thì  hỏi  có bấy nhiêu đó hơn hết.
Ôi ! TƯƠNG là cục nợ báo đời của TRANG, do  căn kiếp phải vậy, dầu khi  chết cũng còn theo báo  hại.

Em biết TƯƠNG là ai chăng ?
Đứa nào nói trúng, Qua thưởng cho một củ mì.
Ê, Qua nói nhỏ : là Ngô Tôn Quờn đó, biết không ?
Tiếp Thế bạch : - Nhắc việc cầu phong cho Đạo hữu Cận.
- Ôi ! Lôi thôi ăn trớt.
Nè Hộ Pháp ! Qua đến vì tình bạn nhau chớ Qua không dám phạm mạng Hộ Pháp nghe không. Đừng bắt lỗi Qua bị hạ lâm về tội đó đa.

Ê, em nhớ rằng Phước Thiện tức là Phạm Môn, có chức trách quyền hành đặc biệt y theo Thập nhị đẳng cấp thiêng liêng. Qua nói rõ rằng ấy mới thiệt chơn vi Đại Đạo, mà hễ Đại Đạo thì cốt của toàn sanh chúng, chớ không riêng cho bậc cao siêu. Nói rằng toàn sanh chúng thì ta cũng nên cho là hạng dân thứ. Em hiểu dân thứ mới thiệt sanh mạng của Đạo.

Qua nói rõ nữa, Phạm Môn là Đạo của kẻ bần hèn. Kẻ bần hèn mới thiệt con yêu dấu  của  Đại  Từ  Phụ. Đại Từ Phụ đến lập Đạo độ rỗi con yêu dấu của Người, chớ không phải đến rước những  trang  siêu  hoát.

Vậy thì Phước Thiện chẳng lẽ chung chức trách với  Cửu Trùng Đài, em nên hiểu.
Qua tưởng Thánh ý Đức Lý Giáo Tông vì thấy những sự trở ngại khó khăn trong lúc ban sơ nên phong tạm Lễ Sanh cho hàng Giáo Thiện.
Khi hôm qua đến phong thưởng Hội Thánh, Ngài có thốt lời với Qua rằng : Ngày nay em đủ quyền hành chỉnh đốn nên Ngài nhượng quyền phong thưởng lại cho em, hầu làm cho Thập nhị đẳng cấp thiêng liêng ra thiệt tướng.

Em khá để lòng lo liệu cho ra vẻ hoàn toàn y Thiên thơ tiền định, có Phối Thánh giúp tay em, đừng  ái  ngại. Qua sẽ biểu người đến.
Qua để lời mừng cho Hóa, và chào em Lễ Sanh Nghĩa.   THĂNG.
TÁI CẦU :  Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Thế.

PHẠM VĂM MÀNG
Thưa, con chào Sư phụ, chư Sư thúc, chư vị Thiên phong, các bạn và mấy em.
Đã lâu không giáng nên nhớ nhau quá !
Thưa anh năm Thượng Thế Thanh, em có lời dặn anh, trong mấy sở, chủ quyền chưa định, nên còn lộn xộn quá. Hôm nọ, việc xảy ra vụ lường gạt đó cũng bởi anh chưa khép vào khuôn luật mới    ra vậy.
Em muốn từ đây họ phải do lịnh anh mới đặng phép thi thố mọi  điều thì tránh những tai hại  ấy.
Anh Sắc nên vô Hà Tiên độ lắm người nơi ấy, có em đi theo.
Cả mấy anh lúc nầy gắng vận động sẽ nên nhiều việc lắm.
Thưa Sư phụ, con xin Sư phụ đình đãi lại một đôi lúc nữa về điều phong thưởng kỳ nhì, còn phần kỳ nhứt thì cho lên hết đặng, vì bởi luật định phận sự mỗi hạng, các bạn con chưa làm cho đủ phép, chỉ công quả nhiều năm buộc thăng vị.

Thưa Sư phụ, phái  nữ  còn lộn xộn lắm, con coi hạnh đức của mấy em nhỏ có phần hơn người lớn, nên khó định liệu đặng, chẳng lẽ cho mấy em lên, còn mấy người  lớn thì  đứng.

Em để lời cầu rỗi cho chị Hai Tiều, tâm thì có tâm nhưng tánh làm quyền, ai ai cũng khó chịu, nhứt là cách đối làm chị Phạm Môn cả hết, anh em đều buồn ý, nhưng nghĩ công nghiệp cũng dày, ngặt nỗi chưa trọn hiến thân cho Đạo. Xin Sư phụ nghĩ vì Thiên tánh tự nhiên như vậy, từ bi tha thứ một lần kẻo đương cơn bịnh hoạn thêm rầu buồn tội nghiệp.

Còn chị Tám Búng cũng giống y như kiểu đó, người ta không phục rồi giả bộ điên cuồng. Xin Sư phụ thương sắp nhỏ mồ côi nuôi dùm làm phước. Xin Sư thúc Khai Pháp đọc lên cho con chấm.  THĂNG.
*
*          *
41. Giáo Tông Đường, 21-10-Bính Tý (dl 4-12-1936).
Phò loan : Sĩ Tải Hiển - Sĩ Tải Kiết.
Hầu đàn : Thái Thơ Thanh, Thái Phấn Thanh, Thượng Chất Thanh.

THƯỢNG TRUNG NHỰT
Chào em Thái Thơ Thanh, Thái Phấn Thanh.
Bạch : - Phải Anh Cả không ?
- Qua đây chớ ai. Qua rất mừng cho mấy em đó. Nói với Thái Thơ Thanh ngày nay bịnh em được lành thì ráng sấn tâm lo cùng Hộ Pháp, giúp người xây chuyển Thiên thơ, kẻo trễ thì nhơn sanh phải chịu  nạn thống khổ dữ dội sắp tới đây nghe em.

Nền Đạo ngày nay tuy đã bành trướng mạnh mẽ như thế nầy, song còn điều trắc trở mà cũng không sao, ấy là nạn nhơn sanh phải chịu  đó thôi.

Ông Quyền Thái Đầu Sư bạch : - Đức Hộ Pháp giao cho em về vô vi, còn người lo về hữu hình, có hiệp với Thiên thơ chăng, xin Anh Cả cho biết.
- Phải, nhưng em gắng để trọn tinh thần giúp hay trong đấy là đủ. Vậy mấy em phải dư biết rằng : cuộc đời thắng bại nhờ có trí dõng với mưu tài, dùng cho trúng mức ăn thua mới đoạt cơ thống trị. Phải vậy. Chớ Khổng Minh Gia Cát là ai ?  Bất quá cũng người mang xác tục mà sao có thiên tài an bang tế quốc trong buổi nọ, có phải  la ø người quảng kiến tùy thời tùy tâm lý của chúng sanh.
- Đời ấy mà biện trí định phân thắng bại chăng ?
- Phải đó em. Trong Đạo chúng ta hiện nay cũng thế, Hộ Pháp ngày nay cầm quyền thống nhứt được vững vàng là cũng nhờ người dòm thấu tâm lý chí thiện lương của sanh chúng và tinh thần mạnh mẽ của Chức sắc qui tụ nơi đây, rồi người đem cả đôi hòa chung nhau bằng huyền diệu pháp vô biên của Chí Tôn ban cho nên được kết quả như vậy.
Em Phấn đọc lại.
Ông Quyền Thái Đầu Sư bạch :
- Xin Anh Cả cho biết coi qua sang năm em có thể đi  phổ thông ngoại quốc chăng ?
- Em Thái Thơ Thanh đừng lo chi việc phổ thông ngoại quốc, để rồi Qua sẽ bàn tính cùng Nguyệt Tâm  sẽ hay.
- Anh mừng cho em Phấn đặng thăng phẩm đó, cám ơn “moi” không hử ?  Cười . . .
Từ đây ráng lo phận sự, đừng bứ sứ như trước đa. “Moi” lúc nầy rất vui thấy mấy em được kết dải đồng tâm hòa chí, nên cả Hội Thánh được chặt dây thương yêu với nhau thì mong chi cơ hiệp chủng không sớm  đoạt  đó.

- Nầy hai em Sĩ Tải, Qua nói thiệt rằng : Qua tiếc vì buổi Qua còn tại tiền chưa làm được theo sở hành của Qua đã định. Vậy  ngày nay  Qua  chỉ trông cậy mấy em tuổi xuân ráng theo hộ giúp Đức Hộ Pháp đặng nối chí giùm Qua. Ấy là mấy em thương Qua vậy. Bước Đạo sau nầy bao la thế giới, những bậc tiền bối như Qua lần lần thời gian sẽ đưa xa khách tục thì  đoàn hậu tấn sắp kề chơn.

Qua nghĩ tuồng đời còn đau đớn cho xác tục. Mang lấy thân bảy thước, nào công danh, nào thế sự, chôn lấp  cả  trí  lự  của điểm linh quang. Biết vậy mà  ai  thoát  khỏi.

Nếu chẳng xuống cõi trần mà lập công bồi đức thì phẩm vị thiêng liêng dễ gì đoạt đó em. Ấy là trường lập phẩm vị cho cả Thần, Thánh, Tiên, Phật.
Vậy Qua khuyên mấy em ngày nay đã lỡ vào cõi  trần thì  khá gắng chí trau giồi tánh đức, hầu đoạt vị  cõi Thiên, kẻo uổng một  kiếp tái sanh hẫng hờ    lối.
Qua kiếu mấy em.  THĂNG.
*
*          *
42. Hộ Pháp Đường, ngày 17-11-BínhTý (dl 30-12-1936)
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo
Hầu đàn : Khai Pháp, Phong Chí.
Hầu bút : Đỗ Quang Hiển

TÔN SƠN CHƠN NHƠN
Bần tăng chào quí vị.
Cười ... Anh Phong Chí đứng chớ, làm bộ hoài.
Theo ý Bần tăng tưởng thì  buổi  nầy chưa phải hiệp thế thời cho Đạo phổ thông Trung quốc, vì hai lẽ :
Một là chánh phủ Pháp với Đông dương nầy chẳng phải thật tâm trọng Đạo, cố ý giúp giùm, mà thật sự  thì  cho Đạo xuất dương nơi Trung huê đặng mai  phục ẩn binh  toan phương hãm hại.
Anh Phong Chí nè, Anh chưa bước chơn đến nước Tàu mà tên của Anh đã treo nhỏng nhảnh nơi Phòng Mật thám Tsien Tries, ấy    đợi Anh qua đặng ghim vào bằng cớ  tụ họp thông tư  ngoại quốc vì quốc sự, chớ chẳng phải vì Đạo. Các cớ ấy chúng sẽ làm thế nào cho quả quyết hiển nhiên đặng toàn diệt  Đạo nơi  đây cho  đặng.

Hai nữa là vì Thiên thơ đã định Huê - Nhựt hiệp chủng.  Hại nỗi lại là tay có trọng trách nơi phần tạo Tân Thế giới cho Đức Chí Tôn, nên Ngọc Hư  phải bảo trọng không cho diệt chủng, duy chịu nạn diệt quốc mà thôi.

Trong thế kỷ hai mươi mốt (21) sẽ thấy tang điền  Nhựt đảo biến  nên thương hải  Huê triều.
Ấy vậy, lúc phối hiệp dân sanh  sẽ có lắm trường huyết chiến.
Em nói trong thời gian ngắn ngủi chi đây, sẽ có  Nhựt - Huê  đại  chiến.
Em lại nói chắc rằng : Chức sắc giáo đạo những nơi Huê triều, ngày kia cũng phải  chung mang  khổ  ách.
Anh hiểu rồi, gắng nghe lời Hộ Pháp khuyến giáo và hạ lịnh mới gây nổi cơ đồ vĩ đại.
Nghe và tuân theo vì đó là lịnh dạy của thầy.
Em đã trả lời những sự Anh cầu nguyện rồi, xin  để  nhượng bút cho Phạm Phối Thánh.

Cao Tiếp Đạo, Bần tăng xin dâng bài thi nầy :
"Chém nước chưa ai  nắm bửu đao,
Có phong trần  mới định  anh hào.
Thường mưu trối kệ đời toan tính,
Cái nghiệp thương đời phải chịu đau."
 Cười . . . THĂNG.

43. Hộ Pháp Đường, 9-1-Đinh Sửu (dl 19-2-1937).
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo

PHẠM VĂN MÀNG
Con chào Sư phụ, chư vị Sư thúc, chư Thiên phong và các bạn.
Xin mời mấy bạn và anh  Giáo Sư  đứng dậy.
Thưa Sư phụ, con kiếu lỗi, xin phép chuyện vãn với mấy bạn con một đôi điều, xin Cao Sư thúc xá lỗi.
May mắn một thời gian vắn vỏi mà thấy đặng trọn điều tốt đẹp mạnh mẽ của cuộc chiến đấu chánh tà, lại còn hừng chí thích tình xem đặng trận trung quyết  thắng, các bạn mừng chăng ?

Thưa Sư phụ, để các bạn con suy nghĩ.
Giáo Hữu Cương bạch : - Sao lại không mừng.
Thấp thỏi là sao ? Mấy anh trả lời không nghĩa. . . . .  Thưa, trật nữa.
Thượng Sắc Thanh bạch : - . . . . . . .
À đó đa. Mấy bạn nhớ lại khi thầy trò bị xô đuổi về nơi một khoảng đất không trên mẫu đặng, xúm xít nhau xây  ổ gầy hang cho cuộc vĩ đại cơ quan bảo tồn sanh chúng đã đắc thành với vẻ thanh bai  tốt đẹp thế nầy, thì đoán chắc cái quá trình tượng  chơn  vi  thể  Đạo đặng rồi đó.

Ôi ! Hôm nọ Sư phụ khóc tại Phạm Nghiệp, buổi hôm qua khóc tại Báo Ân Từ, hai trận huyết lệ ấy nó sẽ rửa sạch cả con đường Thánh đức của mấy anh, lại còn làm bửu pháp diệt tiêu gươm đao kẻ nghịch.

Ấy triệu chứng cuộc vinh hiển vô cùng của mấy anh  toại  hưởng.
Em chỉ xin một điều là mấy anh nên hằng nhớ những nỗi đau thảm buổi xưa, mà lau lụy cho những người bất phước, chớ đừng ỷ lại mà quên mình đa nghe.
Thưa Sư phụ, chị Tư Nhượng có gởi cho mấy em gái một bài thi, con xin viết ra đây nhờ Sư phụ trao lại  giùm mấy em  kẻo tội nghiệp :

THI :
Đôi lời nhắn gởi bạn quần xoa,
Cái tuổi xanh kia có lúc già.
Rửa mặt những e phai má phấn,
Trao tay ngần ngại  khuất mày hoa.
Dưới gương bạch thố trông mây xế,
Dựa  bóng  huỳnh loan đợi ác tà.
Nỗi phận tang du âu phải phận,
Đừng đem bích ngọc liệng dòng hà.
 THĂNG.
*
*          *
44. Sài Gòn, ngày 24-1-Đinh Sửu (dl 6-3-1937).
Phò loan : Bảo Pháp - Nguyễn Trung Ngôn.

VÔ DANH ĐỒNG TỬ
VÔ tư mới rõ đạo mầu thay,
DANH chửa nên danh chớ cậy tài.
ĐỒNG đạo tương thân là đạo chánh,
TỬ sanh phú có Đức Cao Đài.
Chào chư đạo huynh. Bình thân.
Mừng nay đặng gặp mấy anh đây,
Có chuyện chi hay nói tớ hay.
Đã quá mấy thu tình cảm vọng,
Đạo còn lắm việc phải ra tay.

Mấy anh nói chuyện chơi đi.
(Hậu xin Ngài chỉ dạy về việc Đạo).
- Đệ có dám lãnh phần giáo huấn đâu, nhưng lâu ngày đặng gặp mừng quá nên muốn bàn sơ việc Đạo với mấy anh cho vui, chớ đệ cũng không dám nói rằng đắc lịnh Ngọc Hư mà dám nhiều lời.
Song việc Đạo là việc công, tưởng ai cũng bàn đặng. Vậy xin nhượng chư huynh.    . . . . . .
Đệ xin thưa chư huynh, Đạo còn nhiều bước khó khăn vì bị lũ tà thần quỉ mị bày lắm trò quái gở để lừa gạt chúng sanh mà phá loạn cơ quan của Đạo mà chính mình Đại Từ Phụ đã lưu tâm từ thử.
Ấy cũng vì    tâm ích kỷ mà ra, nhưng đó cũng là một bài học vỡ lòng cho anh em ta. Vậy đệ xin khuyên chư đạo huynh chớ thấy vậy mà vội buồn, và hãy gắng công thêm nữa. Đệ xin tạm biệt.

Tái cầu :
Voâ tình đâu rõ đặng nhơn tình,
Danh đạo vì ai lắm bất bình.
Đồng niệm nhứt tâm hành thiện đạo,
Tử  thị sanh phi khuyến chúng sinh.

Đệ đã nói rằng không đắc lịnh, thế thì đâu dám quyết định điều gì. Còn yêu cầu Lý Đại Tiên và Đại Từ Phụ thì quyết chưa đặng vì đã có lịnh Trên dạy để vậy ít lâu cho rõ giả chơn, rồi các anh em sẽ tự nhiên tỉnh ngộ, vì chẳng lẽ Đức Chí Tôn làm việc chơi một lúc đâu. Nếu ai có tâm chí lớn mới đáng làm hướng đạo cho cơ hiệp nhứt, vì những người có công khai Đạo đã bị thử thách, rồi nhơn cơ hội ấy mà bị khinh bỉ và đố kỵ là khác nữa. Vì lẽ ấy mà không khôi phục nhơn tâm. Chẳng những vậy thôi mà những kẻ đó lại còn đem đường ganh ghét cho người đạo mất vẻ thân  ái  với nhau.

Chớ chi đừng kể những điều phàm tục mà bạo gan ráng chịu cho đặng những điều nghịch ý mình thì có lo chi  không hiệp nhứt.
Đệ xin tạm vài lời thổ lộ. THĂNG. 
(Trích Thánh Ngôn chép tay của Ngài Bảo Pháp, trang 62)
*
*          *
45. Hộ Pháp Đường, le 23-7-1937 (16è jour du 6è mois de l’année Đinh Sửu)
Médiums : Hộ Pháp - Tiếp Đạo.
Présents à la séance : Giáo Sư Thượng Chữ Thanh et quelques dignitaires de la Mission Étrangère.
NGUYỆT TÂM CHƠN NHƠN
ou VICTOR HUGO
Bonjour Hộ Pháp et mes  chers  amis.
Cao Tiếp Đạo, j’ai à vous parler personnel- lement  au sujet de Charles.
Vous êtes idéaliste. Il suffit de vous dire que toute autorité qui mérite son nom doit être respectée de  gré  ou  de force.
L’avenir de la Mission Étrangère nous réserve encore beaucoup de surprises au point de vue sacrifices.  Sachez bien que Charles a été désigné par  moi  pour réaliser un plan très complexe.
L’honneur de tous les Missionnaires est placé au premier plan. Il dépend d’une réelle énergie dans les paroles  et  dans les  actes pour mettre chacun à la hauteur de sa tâche.
Le Corps entier est imbu de toutes sortes de corruptions, auusi bien chez les hommes que chez les femmes, par d’effroyables procédés. Or, un assainissement radical  est  absolument nécessaire. 

 45.  Hộ Pháp Đường, 16-6-Đinh Sửu (dl  23-7-1937).
Bài dịch ra Việt văn :
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo.
Hầu đàn : Giáo Sư Thượng Chữ Thanh và vài Chức sắc của Hội Thánh Ngoại Giáo.

NGUYỆT TÂM CHƠN NHƠN
ou VICTOR HUGO
Xin chào Hộ Pháp và các bạn thân mến.
Cao Tiếp Đạo, Bần đạo cần nói riêng với hiền hữu về vụ Charles.
Hiền hữu thì lý tưởng. Chỉ cần nói với hiền hữu rằng, tất cả quyền hành xứng đáng với tên của nó phải được tôn trọng dầu muốn dầu không.
Tương lai của Hội Thánh Ngoại Giáo còn dành cho chúng ta nhiều ngạc nhiên về phương diện hy sinh. Hiền hữu nên biết rằng, Charles được Bần đạo chỉ  định để thực hiện một  kế hoạch  rất  phức tạp.

Danh dự của tất cả Chức sắc Ngoại Giáo được đặt lên hàng đầu. Nó tùy thuộc vào một khả năng thực sự trong các lời nói và trong các việc làm để đặt mỗi người nơi bậc cao nhiệm vụ của mình.
Toàn cơ quan bị thâm nhiễm bởi tất cả những thứ hư hỏng, nơi cả nam phái lẫn nữ phái, bằng những thủ đoạn ghê tởm. Nay, một cuộc thanh lọc tận gốc là tuyệt đối  cần thiết.

Donc, la désignation de Charles est muârement conçue, je reconnais qu’il n’a pas tout fait pour réussir. Il y a vraiment des défaillances, mais les résultats  obtenus sont aussi  assez  élogieux.
Je vous serais donc infiniment reconnaissant de l'aider puissamment  dans sa tâche pour aplanir les difficultés qui peuvent se produire dans l’accomplissement  du  dessein  de Dieu.

Cao Tiếp Đạo répond : - Je vous obéis. Je m’entendrai  avec Sa Sainteté pour  aider  Charles.
- Merci.
Adieu.
 (Extrait de Thèse de Pierre Bernardini pour le Doctorat 3è cycle à Université de Paris VII, page 375)
*
*          *
Charles : Il s’agit du Giáo Sư Thượng Chữ Thanh ou Charles Hugo.
Vậy thì sự chỉ định Charles được quan niệm chín chắn, Bần đạo nhìn nhận nó không làm tất cả để thành công. Quả thật có nhiều khuyết điểm, nhưng các kết quả thâu được cũng khá đáng khen.

Vậy, Bần đạo vô cùng biết ơn hiền hữu đã giúp đỡ hiệu quả trong nhiệm vụ của nó để san bằng những khó khăn có thể xảy ra trong việc hoàn thành Thánh ý của Đức Chí Tôn.
Cao Tiếp Đạo đáp : - Tôi vâng lời Ngài. Tôi sẽ thỏa thuận với Đức Hộ Pháp để giúp Charles.
- Cám ơn.
Xin cáo biệt.
 (Trích trong Luận án Tiến sĩ Đệ Tam cấp tại trường Đại học Paris VII của Pierre Bernardini, trang 375)
*
*          *
Charles :  Đó là Giáo Sư Thượng Chữ Thanh hay Charles Hugo.
Đức Nguyệt Tam Chơn Nhơn hay Victor Hugo giáng cơ cho biết : Hai người con trai của Ngài tái kiếp ở Việt Nam :
- Charles Hugo tái kiếp là ông Đặng Trung Chữ, đạo hiệu Ngạn Sơn, đắc phong Giáo Sư Thượng Chữ Thanh.
- François Hugo tái kiếp là ông Trần Quang Vinh, đạo hiệu Hiển Trung, đắc phong Giáo Sư Thượng Vinh Thanh.
*
*          *
46. Báo Ân Từ, ngày 15-10-Đinh Sửu (dl 17-11-1937)
Phò loan : Hộ Pháp - Tiếp Đạo.
Hầu bút : Sĩ Tải Hiển.
Hầu đàn : Hội Thánh nam nữ.
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ
LÝ GIÁO TÔNG
Chào chư hiền hữu, chư hiền muội, Hiệp Thiên Đài và Cửu Trùng Đài.
Hộ Pháp, Lão cám ơn hiền hữu đã thi hành y theo lời quyết định (vụ cầu phong để cho Quyền Vạn linh tuyển chọn).
Hộ Pháp bạch : - Nếu có điều chi sơ sót, xin Ngài chỉ dạy.
- Lão chẳng có điều chi dạy thêm Hội Thánh, duy y theo luật pháp “để trọn quyền cho Vạn linh định vị”. Nếu những sớ cầu phong không do Vạn linh công nhận, Lão buộc lòng bác hết.

Chư hiền muội nữ phái !
Lão để lời căn dặn một phen nữa rằng : Lão chỉn lấy tâm đức mà định vị cho mỗi người, y theo Thiên thơ biến tướng. Hễ khiếm tâm đức thì lập vị không thành đa nghe. Khá nhớ.
Lão để  lời khen  tri  ý  định  cho  Hộ Pháp thống quyền  nữ phái.
Trần Khai Pháp !
Phước Thiện đã trọn nơi quyền ân tứ của Hộ Pháp. Khá cầu lịnh nơi người.
Hộ Pháp ! Lão y phê sớ cầu phong của Quyền Vạn linh công nhận, nghe à.
Hiền hữu khá nhớ rằng : Hễ mỗi sự hành động chi  cao thượng thì sự kết quả lại lắm  đê hèn !
Hiền hữu cầm nghiêm luật pháp thì trừ hại ấy đặng mà thôi. Nghe à.

                THI :
Viết  thử  Thiên  thơ  với  nét  trần,
Hầu sau bền giữ nghiệp Hồng Quân.
Chuyển  luân  thế sự  đưa tay nắm,
Trừ  diệt    gian  múa  bút  Thần.
Kìa  lóng  non Kỳ reo tiếng phụng,
Nầy  xem   nước Lỗ  biến  hình lân.
Công danh  đất Việt tay đành nắm,
Mưa móc dân sanh  gắng gội  nhuần.

Hiền hữu đừng lo, an lòng hành đạo, có Lão và các Đấng thương yêu hiền hữu phò trợ. Xin nhớ.
THĂNG.

(Trích trong quyển VI BẰNG Hội Quyền Vạn Linh tại Tòa Thánh Tây Ninh ngày 15-10-Đinh Sửu, trang 70)



 [ 1 ]  [ 2 ]  [ 3 ]  [ 4 ]  [ 5 ]  [ 6 ]  [ 7 ]  [ 8 ]  [ 9 ]  [ 10 ]  [ 11 ]  [ 12 ]  [ 13 ]  [ 14 ]  [ 15 ]  [ 16 ]  [ 17 ]  [ 18 ]  [ 19 ]  [ 20 ] 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét