Ðạo Sử Xây Bàn - 12 / 16 (Nữ Ðầu Sư Hương Hiếu)


Jeudi 13 Janvier 1927 (10-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH

Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Thổ nhơn nhập nội ... Thâu. Như ai có đến nữa thì nói rằng: Chẳng bao lâu thì chư Ðạo Hữu đến Soài Riêng ... nghe à.
Chư Tín Nữ thượng sớ. Thái Bính Thanh hành lễ... Tường... Cười....

                          Xuyên:
Xuyên sơn viễn vọng đến nơi đây,
Lẽ phải khuyên em rán đợi Thầy.
Chưa hiểu rõ cùng nền Ðạo cả,
Bến Tre có thuở đặng sum vầy.
                                                                         Thâu Kỉnh.
                                      Ắc:
Ác ai để mặc kẻ lo toan,
Miệng thế đừng nghe tiếng luận bàn.
Kẻ dại mình khôn dìu dắt dẫn,
Thương sanh phải độ đến nơi Ðàn.
                                                              Thâu
                                      Út:
Út eo nhưng hiểu giữ bền lòng,
Trinh liệt thờ chồng đã gắng công.
Buổi nhọc đã qua trong lúc sướng,
Từ xưa công thưởng trả vay đồng.
                                                              Thâu
                                      Hơn:
Hơn người chẳng phải dụng mưu hay,
Ðức phục nhơn tâm mới thiệt tài.
Thuận dưới hòa trên nhà sắp đặt,
Ðạo mầu đừng vội trễ nay mai.
                                                              Thâu
                                      Chua:
Chua cay em đã lắm mùi đời,
Chẳng biết buổi nào đặng thảnh thơi.
Nặng chở thuyền con không chắc vững,
Thương thân khá phú tại tay Trời.
                                                              Thâu
                                      Kinh:
Kinh tâm có nhớ lúc xưa chăng?
Mà đến không lo nết sửa răn.
Mối nợ chưa rồi không lánh mặt,
Thừa ưa đừng tưởng việc đời rằng.
                                                              Thâu
                                      Thân:
Thân chưa hết nợ dễ chi tu,
Thà gánh cho kham phận mịt mù.
Biết Ðạo khó gìn mang lỗi trọng,
Về lo tập tánh đặng ôn nhu.
                                                              Thượng.
                                      Nguyên:
Nguyên nhân thân lại quá như phàm,
Vì lợi cũng tranh, danh cũng tham.
Ăn bóc chưa hay dơ ngón bóc,
Ham phàm ắt phải lụy cùng phàm.
                                                              Thâu
                                      Sửu:
Sửu niên chẳng vẹn nội nhà mình,
Dầu đến đã đành phận hiển vinh.
Chức Giáo Hữu ban lo đạo đức,
Phải truyền chơn Ðạo độ nhơn sinh.
                                                              Thâu
Tùng theo thì thế lập thân danh,
Cửa Ðạo gởi thân gẫm đã đành.
Dạy kẻ đặng lành hiền chức sẵn,
Chẳng ai tranh cạnh chẳng ai giành.
                                                                                                 Thâu

   Toàn thâu. Thái Bính Thanh, Hiền Hữu khá dặn những kẻ thờ Tà Thần Tinh Quái nhớ từ bỏ chúng nó nghe.

Ngày 14-01-1927 (âl. 11-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Vendredi 14 Janvier 1927 (11-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH

Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Bình thân. Thâu Nam Nữ Thổ nhơn. Thái Bính Thanh, Hiền Hữu dặn chư Sơn Thổ nhơn nán lại nghe dạy.

Thảm thay! Thảm thay! Cũng bởi thất kỳ truyền nên tu hữu công mà hành Ðạo chưa hề thấy. Lão sẽ xin lịnh Thầy hội chư Sơn Thổ nhơn lại đây trong tháng ba đặng truyền Bửu Pháp cho chúng nó luyện Ðạo. Thầy thế nào cũng buộc chúng nó trường trai.
Tường, nói lại với chúng nó.
Chư Nữ chức Minh Ðường nhập nội.

Nếu Lão chẳng sai kêu thì chắc Hiền Muội không đến há?.... Cười...
Trăm ngàn đức tánh chỉ minh tâm,
Ðạo đức thương em một mối cầm.
Thành đọa chẳng vì trong lực thế,
Than ôi! huyền diệu chẳng ai tầm.

Thầy dạy Lão phải lập phái Nữ cho thành tựu. Em gắng lo phổ độ nhơn sanh. Cửu nhị nguyên nhân hãy còn trong vòng hắc ám, chẳng lẽ em biết Ðạo ngồi đó cho đành. Lão trông công em. Xin em lui.

Sơ nghe dạy: (Trần Văn Sơ, Kinh Hối Sa Ðéc) Trần Hiền Hữu, Lão chào bạn. Lão giục Hiền Hữu lên đặng thọ chức trước ngày cải luật. Thiên danh Hiền Hữu phải lấy Ngọc Sơ Thanh.... Lão phong Hiền Hữu chức Giáo Sư phái Ngọc, khá tận tâm hành Ðạo nghe à! Hiền Hữu lui.... Nữ phái thượng sớ.

                          Thống:
Thống tâm biết bấy lúc đau lòng,
Cơ nghiệp chừng nầy ngó trống không.
Hơn thiệt mặt đời mình chịu ép,
Chỗ dư chỗ thiếu trả không đồng.
                                                                         Thâu
                          Thê:
Thê thằng tử phược tiếng đời rằng,
Chồng bậu cũng vì chịu khó khăn.
Cực nhọc chẳng chia nhau chút ít,
Mà còn tính thiếu lại đua ăn.
                                                                         Thâu
                          Chối:
Chối ai đâu dễ chối cùng Trời,
Biết Ðạo răn mình đã hết hơi.
Từ bỏ lần lần điều lỗi trước,
Tự nhiên biển khổ lánh xa vời.
                                                                         Thâu
                          Chiếu:
Chiếu diệu thinh không một tấc thành,
Làm cho cám động tấm lòng anh.
Trao gươm Thần huệ đôi lời dặn,
Chặt đứt oan khiên giữ dạ lành.
                                                              Thâu. Sau trọng dụng.
                          Tròn:
Tròn méo chi chi cũng nợ đời,
Muốn lừa muốn chọn liệu nên nơi.
Cửa Trình dầu đói nên no Ðạo,
Ðáy biển lòng người khó nổi soi.
                                                                         Thâu
                          Màng:
Màng chi những tiếng thị phi khùng,
Mà để xiêu lòng mất tín trung.
Nghe thấy đủ điều toan trí tính,
Mới là thấu đáo việc đời cùng.
                                                              Thâu
                          Biết:
Biết đời phải quấy biết nên hư,
Biết tội lỗi kia phải biết trừ.
Chẳng có điều nào đời gọi khó,
Trong điều dễ khó để lòng tư.
                                                              Thâu
                          Thu:
Thu ba đã quá lúc đua đường,
Chưa biết giựt mình kiếm dựa nương.
Cân chữ sắc tài đời kém mặt,
Trông trăng đừng vội gấp soi gương.
                                                                                                 Thâu

   Thu, dặn có vào Thánh Thất, từ đây phải giữ mình trinh sạch, đừng tưởng ngoài chợ muốn làm chi cũng đặng nghe... Lui Nữ phái.
   Bên Nam phái có một đứa vào đây thử Ðạo, Lão khuyên nó lui ra, kẻo phải chết một cách thê thảm nghe.

                                      Thôi:
Lượng trên đã phú một tâm linh,
Phải biết cân đo nết thế tình.
Mỗi ám tinh khôn đưa tiếng trách,
Phật Trời mở mắt ngó anh linh.
                                                                                                 Thâu
   Ðuổi những kẻ đứng gần Ðại Ðiện. Toàn thâu.

Ngày 15-01-1927 (âl. 12-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch & Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ và dạy lập Tân Luật.
Samedi 15 Janvier 1927 (12-Tháng Chạp Bính Dần).

THÁI BẠCH

Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Nhu lui.
Thượng Trung Nhựt, Hiền Hữu cũng nên để tịnh tâm đặng lo cải Luật, chẳng nên ham vui quá nghe. Thầy sẽ ngự trong lúc cải Luật. Lão giáng cơ trước khi mở hội. Vậy khi chư Thánh đủ mặt phải cầu cơ cho Lão dạy việc, chừng Lão ngự Ðại Ðiện thì tức cấp khai hội liền.

Hết thảy đều mặc Ðại phục trong khi cải Luật, chẳng nên thay Tiểu phục; chư Thần, Thánh, Tiên, Phật ngự xem coi ra khiếm lễ vậy... nghe à... tuân. Ngày nay chẳng dạy văn, Lão để chư Ðạo Hữu tịnh trí.
*  *  *

Tái Cầu: THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Chư Ðạo Hữu bình thân. Thiện Nam Tín Nữ cầu Ðạo đông lắm, Lão chẳng thế cho thi đặng.... Vậy Thượng Trung Nhựt, Hiền Hữu kêu ra mỗi lớp 10 người cho Lão tuyển chọn.

Chư Sơn, chư Thổ nhơn toàn thâu. Nghĩa, Tương, Tôn, chư Hiền Hữu đợi lịnh Thầy nghe. Thượng sớ.
Hương Thanh, Hiền Muội khá thâu sớ Nữ phái. Toàn thâu.
Hương Lựu, em mời Nữ phái lui ra....
Toàn thâu, bỏ tên Nguyễn Văn Dần, Nguyễn Văn Ðó.

Chư Hiền Muội Minh Sư an lòng hành Ðạo; Lão hằng giúp đỡ cầu khẩn Thầy cho các em. Các em lui....

Chư Ðạo Hữu nhập nội nghe dạy. Chư Hiền Hữu nghe.
Ðạo của Thầy ngày nay và từ đây sắp tới nhơn loại hoan nghinh lắm đó. Lão rất vui mừng thấy hạnh của chư Hiền Hữu công quả trong lúc Tam Kỳ Phổ Ðộ lắm nỗi nặng nề.

Mười phần nhơn sanh, chư Hiền Hữu phải độ tới chín. Than ôi! Hễ Ðạo càng thạnh thì nghịch lại càng nhiều. Trên Chánh Phủ hằng để mắt nghi nan, dưới bọn ma hồn quỉ xác theo kích bác, chư Hiền Hữu phải chịu và sẽ phải chịu hổ nhục trăm điều.

Nếu Lão có lời căn dặn là thấy sự cực nhọc của chư Hiền Hữu muốn toan cất bớt, nên phải dặn lấy sự cẩn thận nhịn nhục, dè dặt mà hành Ðạo. Chánh Phủ hằng dòm hành chư Hiền Hữu. Nghĩ nỗi buồn cười... trị nhi vô giáo, nay đặng hữu trị hữu giáo mà lại nghi nan. Ấy cũng một lũ phàm.

Lão khen nhiều người chẳng kể quyền cao tước trọng, phế trọn sự đời mà hành Ðạo, nhứt là người đương thời dưới quyền Chánh Phủ như hai cột Ðạo là Tương, Trang; kế nữa người đại công là Hóa. Chẳng cần phải nói đến mấy em nhỏ chịu cực nhọc cùng Ðạo trăm điều. Khen thay, dường ấy mà chẳng một lời than thở.

Lão mới để dạ lo lường; nếu Lão nói rõ ra, e cho chư Hiền Hữu phải kinh khủng sợ sệt nên dặn rằng: Ðạo vốn nơi Cơ Bút mà phát thành. Vậy Lão khuyên cẩn thận cho lắm. Ðời với Ðạo chẳng đồng; tuy biết có Ðời mới có Ðạo, có Ðạo mới nên Ðời; nhưng Ðạo Ðời hằng nghịch lẫn. Vậy Lão tỉ thí như trong bọn của chư Hiền Hữu muốn toan phản loạn nắm cơ viết đùa ra hay là quỉ nhập viết ra rằng: Thầy xúi chư Hiền Hữu làm giặc thì Ðạo phải thế nào?
... Trả lời..... Cười.... Nếu nói dễ dàng dường ấy còn luận đến làm gì.

... Như Lão chẳng vì lời Thầy dặn bảo thì đã cấm Cơ Bút rồi; vậy Ðạo chưa thành, Lão kỳ tới cuối tháng sáu năm tới thì cấm tuyệt Cơ Bút. Còn nay dạy Ðạo thì: Cư, Tắc phò. Ðại Ðàn: Ðức, Hậu, Mỹ Ngọc và Sang phò. Còn kỳ dư dùng khai Tiểu Ðàn mà thôi, nghe à.... Phải nhập hội liền; phò loan cho Thầy phong Thánh.

*  *  *

NGỌC HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Các con,
Nhị Chưởng Pháp, nhị Ðầu Sư tọa vị.
Ðạo Quang, con phải quyền Chưởng Pháp.

Nương, Thầy dặn con, con chẳng hề nghe đến. Thầy muốn bỏ, song vì cựu vị nên chẳng đành. Từ đây phải lo Ðạo nghe. Thầy phong con chức Thái Ðầu Sư, phải hành Ðạo mà hiệp sức phổ độ phái Thái. Thái Minh Tinh bị Lý Bạch cách chức.

Nghĩa, con giáng tửu nghe. Thầy phong cho con chức Phối Sư phái Ngọc, phải hiệp công cùng Trang mà độ nhơn sanh nghe. Chức phận quan tước con chẳng đặng một phần trăm Thiên tước, con liệu lấy.

Tôn, con phải lo phổ độ nhơn sanh Trung Huê và Cao Miên, Thầy phong cho con chức Phối Sư phái Thượng.(*1)

Thơ Thanh, con tiếc chi thằng đó, Ðào Bá Nhẫn hành Ðạo gì?
Minh Ðạo vào: Bỏ Thầy, quên bạn, phải hạnh kẻ chơn tu vậy chăng? Từ khi ta tha ngươi cho phục chức ngươi làm gì? Phải công quả đủ ba tháng chẳng cho về chùa, rồi sau Ta sẽ định.... Lui....

Các con khai hội, Thầy ngự.
Thơ, con khá mượn Cư, Tắc phò loan tại Thánh Thất con đặng Thầy dạy việc, Thầy ngự.

Trước mắt chư Thần, Thánh, Tiên, Phật, phải cải Luật cho nghiêm chỉnh; Thầy khuyên Thái Bạch cho kẻ hầu săn sóc các con.

Phụ ghi: (*1) Tôn chúng tôi nghĩ có thể là Tông: Theo tài liệu từ quyển Tiểu Sử Ðức Quyền Giáo Tông Thượng Trung Nhựt, Ðức Quyền Giáo Tông đọc bài ai điếu cho Phối Sư Thượng Tông Thanh (Vương Thành Tông) qui liểu ngày 24 tháng 10 năn Quí Dậu (1933).

 Ngày 16-01-1927 (âl. 13-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch dạy lập Tân Luật & thâu Môn Ðệ.
Dimanche 16 Janvier 1927 (13-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH

Lão khen chư Ðạo Hữu, đại hỉ, đại hỉ, đại hỉ.
Thượng Tương Thanh, coi Lão hành sự mà học chước.
Mời Chưởng Pháp phái Nho. Chư Hiền Hữu bình thân. Ðứng bài ban.
Chưởng Pháp, Ðầu Sư tọa vị. Phối Sư Tam Giáo tới trước.
Thái Thơ Thanh phải ôm bộ Chú giải các Luật, Tân Luật của chư Hiền Hữu cải đó nữa.
Thơ Thanh ôm chí mày dâng cho Tương Thanh, rồi Tương Thanh cũng phải làm như vậy mà giao cho Trang Thanh phò.
Bái nhau....

Trang Thanh ôm Luật, hiệp với nhị vị Hiền Hữu đến dâng cho ba vị Ðầu Sư. Ba vị Ðầu Sư đồng đứng dậy bái mà tiếp Luật một lượt, thế nào sáu bàn tay đều có trong mấy bộ Luật.

Ngay giữa....
Cả ba tiếp dâng lên Chưởng Pháp. Hai vị Chưởng Pháp cũng phải bái mà tiếp một lượt, đội dâng lên Ðại Ðiện.

Day vô ... Ðưa lên chí trán nghe dạy:
Lão giao Luật này cho nhị vị Chưởng Pháp xem xét lại nữa trong một tháng phải rồi mà giao lại cho Hộ Pháp cầu Lão sửa Luật. Phải làm một phòng thanh tịnh mà giả làm Hiệp Thiên Ðài; Thập Nhị Thời Quân phải có mặt; Thượng Sanh, Thượng Phẩm phải có mặt khi cầu Lão. Phải tái cầu nghe dạy.

Nhị vị Chưởng Pháp đem Luật để ngay tượng Lão một đêm nay. Dương phải đội Hiệp Chưởng Như Luật và Ðấp Khâu Như Luật (Yết Ma).
Nương phải sắm Thiên phục như Thơ Thanh vậy nghe.
Ðem Luật để lên rồi xuống tọa vị.
Lên đầu ... để xuống ....
Chư Thiên Phong đồng lạy Thầy.
*  *  *

Tái Cầu: THÁI BẠCH
Ðại hỉ.
Nhiều điều mầu nhiệm của Ðạo còn thiếu sót lắm... Cười....
Những điều ấy chư Hiền Hữu biết đâu mà lập cho đặng; mà lập quyền hành gì mà lập cho đặng?
Hại thay, nếu chẳng có những cơ mầu nhiệm bí mật ấy thì chẳng thành Luật. Nếu chẳng thành Luật thế nào đặng thành Ðạo... Cười....
Lão sẽ tâu cùng Ðại Từ Ðại Bi, xin thêm vào Luật những điều bí mật yếu trọng ấy.
Vậy chư Hiền Hữu cũng phải cầu khẩn với Lão nội hạ tuần tháng nầy thì khởi nguyện. Dặn các Thánh Thất, các Ðạo Hữu phải để lòng thành khẩn nguyện, hiệp sức làm một với Lão mà nài xin Thánh Luật nghe à... Cười....

Ðạo đã thành, Ðạo đã mạnh, cho đến đổi trái Càn Khôn này dở hổng lên khỏi ngất mấy từng, làm cho các Tôn Giáo đã lập thành trên mặt địa cầu nầy phải kinh khủng sợ sệt... Cười....
Chư Hiền Hữu cầm trọn nhơn loại vào tay, Lão hỏi có chi quý trọng mạnh mẽ bằng chăng?... Hay....

Hễ Ðạo trọng thì tức nhiên chư Hiền Hữu trọng. Vậy thì chư Hiền Hữu biết trọng mà lo sửa vẹn người đời.

Từ đây Lão hằng gìn giữ chư Hiền Hữu hơn nữa, nếu thoảng Lão ép lòng cầm quyền thưởng phạt phân minh là cố muốn giồi giá trị của chư Hiền Hữu thêm cao trọng nữa. Vậy Lão xin đừng để dạ phiền hà nghe....
Thượng Trung Nhựt bạch trả lời câu hỏi của Lý Ðại Tiên về sự Cơ Bút.
... Chẳng phải vậy gọi là chắc chánh trị; muốn thế nào đặng thế ấy. Nhứt là quốc gia chư Hiền Hữu còn dưới quyền Chánh Phủ Lang Sa cai trị, Lão tưởng chẳng nói thì chư Hiền Hữu cũng đủ hiểu, mấy đứa nhỏ là mấy Tướng Soái, Thầy lập thành Ðạo. Vậy cứ tuân y theo lời Lão dặn, nếu muốn chắc nữa cứ đem tên chúng nó cả thảy là mười lăm đứa với Mỹ Ngọc mà tuyên bố cho cả quốc gia biết thì đủ.

Nhưng Lão dặn thêm một điều nầy là cả thảy mấy em chẳng phải phò loan đặng huyền diệu hết. Như kể ra thì có ba cặp mà thôi, còn các cặp khác phải cẩn thận cho lắm vì Thần chúng nó không đủ trọn mà cầm tánh mạng nhơn sanh hay là ngăn ngừa tà ma quỉ mị xung nhập nghe à.
Viễn Thanh, đến ngày nay Hiền Hữu cũng chưa có Thiên phục há! Cười.... mà cũng vì Hiền Hữu chưa cố công hành Ðạo đó nữa Lão cám ơn Hiền Hữu.

Thượng Trung Nhựt, những mấy miếng Thiên Nhãn Hiền Hữu cũng nên thâu nạp cho đẹp lòng Thầy... Cười....
Chiêu khẩn vái thường ngày ăn năn sám hối, lo tận tâm cùng chư Hiền Hữu hành Ðạo.
Thầy xin Lão tha, song tha sao cho tiện, nếu chẳng giữ nghiêm, Ðạo phải loạn.

Lão chẳng tha, nhưng mà Thiên Nhãn chư Hiền Hữu thâu dụng đặng cho thuận theo Thánh ý, lại cũng chỉ rõ cho đời hiểu rằng chư Hiền Hữu đã mang hàm oan buổi trước vậy.

Lão dạy để Luật nơi Ðại Ðiện trọn đêm nay, mai hai vị Chưởng Pháp phải cầu cơ cho Lão giao lại. Chư Hiền Hữu đặng đầy ơn Thầy. Lão rất cám ơn lắm đó.

Phụ ghi: "Từ đây Lão hằng gìn giữ chư Hiền Hữu... ... là cố muốn giồi giá trị của chư Hiền Hữu... ...", Thánh Ngôn Hiệp Tuyền quyển 1 bài 62 in là: "Lão hằng gìn giữ cho chư Hiền Hữu... ... là có ý muốn giá trị của chư Hiền Hữu ... ..."

*  *  *
Dimanche 16 Janvier 1927 (13-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH

Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Chư Thiên Phong và chư Ðạo Hữu bình thân.
Cảm thay, chư Ðạo Hữu và chư Ðạo Muội nghe. Cây trường tráng mộc, tục gọi là cây trai dầu để trăm ngàn năm đem ra dùng thì nó vẫn còn tươi như khi mới đốn. Người Thổ nhơn gốc con cái nhà Tần, biết Ðạo Phật, chẳng biết Ðạo Nho, một phen lầm lỡ phải đọa muôn đời.

Nước gần tiêu diệt, may thay Thầy đã đến mà chúng nó cũng là con yêu dấu của Thầy, hay đặng tự nhiên đến... Cười... Vì vậy mà Thầy hằng nói với Lão rằng: Khi Môn Ðệ Ta đến đâu thì là cây cờ hiệu Ta cặm nơi đó. Các con Ta trong các nước hễ thấy thì đến, trừ ra loài "Tà Thần Tinh Quái"... Cười... Thật quả vậy chư Sơn Thổ nhơn cần phải chịu dạy dỗ nhiều lắm đó. Thâu... biểu ra cho kẻ khác vào.

Nữ Thổ nhập nội. Chư Ðạo Muội khá học gương đạo đức của họ nghe. Ðem trở lại gần đây... Lui... Cười... Chư Ðạo Hữu thấy đức tin của người Thổ lớn là dường nào chưa, chẳng phải như người Nam vậy. Ôi! Thương thay! Một nước chẳng Ðạo nhà thì thế nào đặng vậy. Từ lớp mười người vào trong. Thâu.
Ngày 17-01-1927 (âl. 14-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch & Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ dạy đạo và dạy lập Tân Luật.
Lundi 17 Janvier 1927 (14-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu,
Nhị Ðạo Muội, Lão rảnh sẽ nói chuyện nghe. Khai môn.

Lão đương quyền là Giáo Tông, ngặt nỗi Lễ chức chưa có đặng giao Luật lại. Vậy Lão cậy nhị vị Hiền Hữu, Thượng Trung Nhựt và Ngọc Lịch Nguyệt, thế giùm chức ấy, lên Ðại Ðiện phò Luật, đặng giao Hiệp Thiên Ðài cho Hộ Pháp. (Thượng Sanh vắng mặt)... Một ngày bỏ làm việc, chẳng đặng sao há?

Hộ Pháp, Thượng Phẩm nghe dạy: Nhị vị Hiền Hữu lên bàn đứng theo phẩm mình đợi Luật đến, bái tiếp rồi Hộ Pháp bắt ấn tay mặt của Hộ Pháp mà để trên chồng Luật ấy. Còn Thượng Phẩm thì lấy cây quạt mà che trên. Nhị vị Chưởng Pháp khi tọa vị rồi đến Ngai bái thì hai người phải bái lại như lúc hành lễ hôm qua.

Hộ Pháp khi đưa Luật thì nói: Kỳ một tháng nạp lại.
Ngọc Lịch Nguyệt dạy em bắt ấn Tý, khai môn cho hết thảy chúng sanh xem; vì là Luật truyền thế ai cũng như nấy.
*  *  *

NGỌC HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Mầng các con,
Minh Ðạo lui.

Thơ, con đừng lo lắng về chơn thần con lắm vậy nghe... Nhiều phen Thầy nghe con vái, nhưng mà ngày giờ chưa đến nên Thầy chưa nói. Ngày nay Thầy tỏ thiệt cho con hiểu. Con là một chơn linh cùng Quan Âm Bồ Tát; con đã hiểu rồi vậy từ đây phải biết mình trân trọng mà trau giồi tánh hạnh nghe. Thầy chẳng nói ra căn cội của Nương, e con giận.

Vậy Thầy cũng nói luôn để cho anh em nhìn nhau, thương yêu nhau. Nó là Văn Thù Bồ Tát tái thế nghe à. Nó lập ngôi vị cho con. Nó đi một đường với con mà hành Ðạo cho tới ngày hai con đến đắc quả đặng trở về cùng Thầy.

Lâm Thị Ái Nữ, như lời Thầy nói, thì hai con phải thương yêu nhau hơn nữa, hầu sau khỏi thẹn với nhau nghe con. Con nói với em rằng: Thầy sẽ dạy Thái Bạch cho khai Ðại Ðàn nơi nhà nó.

Con Thơ, đem hai gói thuốc lại gần... Thầy chẳng trấn Thần cái cơ kia e cho Monet nó giữ chẳng đặng tinh khiết.
Hương Thanh xin thuốc cho cô Hai. Nó nhờ Thầy rồi thì mạnh đó con.
Thầy ban ơn cho các con.
Lân, Thầy đã giao quyền cho Thái Bạch, con phải cầu xin nơi người.

THÁI BẠCH

Cám ơn nhị vị Hiền Hữu Thượng Trung Nhựt và Ngọc Lịch Nguyệt. Hạnh Ðạo mọi điều phải cho nghiêm nghị vậy mới đặng.

Bình thân. Thâu Thổ nhơn. Tôn Thanh, Hiền Hữu biểu đem trẻ lại gần cơ... Lui... Nữ phái thượng sớ, Ðạo Minh Hiền Muội hành lễ.

Hóa sanh có một Ðấng cầm quyền,
Khỏi đọa là mình biết trọng kiên.
Nhơn vật hữu căn thì hữu kiếp,
Ban ân lành xử án giữ nguyên.
                                                              Thâu
Còn nhiều lúc thảm với hồi vui,
Miễn Ðạo trau tria nếm biết mùi.
Ích chúng nên mình là đức vẹn,
Thành không như sắt phải nhiều trui.
                                                              Thâu
Chức Nữ vì duyên phận đọa đày,
Chẳng ai lánh khỏi mối thương ai.
Chừng qua giấc mộng Nam Kha thức,
Mới biết mình quê vụ sắc tài.
                                                              Thâu
Trăm ngàn vàng chứa chẳng vào đâu,
Biết Ðạo cho ngoan thiệt kế mầu.
Dầu đọa Diêm Ðình, Vương Ðế phá,
Chưa người vụ tất điểm sang vinh.
                                                                                                 Thâu

Lão phải để cho Hiền Hữu đi Sài Gòn nên không cho thi đặng. Thượng Trung Nhựt nói lại cùng chư Nhu, toàn thâu.
*  *  *
Thánh Thất tại nhà Mr. Tạ.
THẦY
Các con,
Thượng Trung Nhựt, con là Anh phải dạy lại các em con một lần nầy là chót. Thầy vẫn đã thường nói rằng: Thầy đến lập cho các con một nền Chơn Ðạo, tức là mọi sự chi dối trá là chẳng phải của Thầy. Thầy đến mà chủ ý để dạy cả nhơn sanh đặng hòa bình, chớ chẳng phải đến giục thêm nghịch lẫn nhau.

Thầy lại thường nói rằng: Sự sang trọng, vinh hiển của các con chẳng phải nơi thế giái nầy. Thầy lại đến lập trong nước các con một nền Chơn Ðạo đủ tư cách độ rỗi chúng sanh.

Các con và cả dân tộc các con vì nơi Ðạo mà đặng đoạt đến phẩm vị cao thượng. Cái phẩm vị ấy do nơi đâu mà có? Là bởi đạo đức của các con. Ðạo đức thắng hung bạo là thường tình, các con hằng thấy sự đời thường vậy.

Thầy là Ðấng Chí Tôn cầm quyền thưởng phạt há lại không quyền hành mà làm mọi việc một mình Thầy đặng sao phải sở cậy tay phàm? Chẳng qua là đạo đức thiếu kém các con đó, nó làm cho các con bị khảo. Từ đây phải tưởng một Thầy và nghe Thầy dặn: Giữ đạo đức cho bền; còn ngoại trừ sự chi nghịch với Chơn Ðạo thì là mưu chước Tà quái.

Tạ con nghe, Tường con nghe, Hoằng con nghe. Các con Tướng Soái của nền Ðạo phải giữ tâm thanh tịnh mà biết một mình Thầy; ấy là chước diệt trừ tà mị.

Tường, phải nói các mưu quỉ quyệt của Quỉ Vương cho cả các anh em con nghe đặng chúng nó giữ mình.
Thầy ban ơn cho các con.
Lundi 17 Janvier 1927 (14-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Bình thân. Bài ban cho nghiêm. Nữ Thổ nhơn nhập nội. Phải có lễ. Nam Thổ nhơn nhập nội.

Thượng Trung Nhựt, Hiền Hữu nói lại với chư Ðạo Hữu Soài Riêng rằng: Lão sẽ sai người qua bển ít lâu đấy. Chư Tín Nữ thượng sớ.

Xiêu tường đừng đợi bóng quan hà,
Một bước quê người một bước xa.
Nghiệp lớn nhà cao tuy chẳng sánh,
Sang giàu cũng kẻ đặng năm ba.
                                                              Thâu
Siêng lo cho kẻ chẳng lo mình,
Binh vực đặng người kẻ chẳng binh.
Ðạo đức vì lòng thành đổi mạng,
Vinh sang đúng bực kể năm Thìn.
                                                              Thâu
Bình thường chẳng chịu kiếm lo lường,
Ðể đến cùng đường phải hết lương.
Cái tánh thày lay hay kiếm ngợi,
Nhiều phen đành chịu tới cùng phương.
                                                              Thâu
Phần lo nỗi phận lại lo nhà,
Dòm lại trên đầu tóc điểm hoa.
Một nỗi tang thương ngơ ngán thế,
Tánh còn chẳng nghỉ thói dần dà.
                                                              Thâu
Giành phần mình đặng chẳng thương người,
Thói tục thường tình khéo dễ ngươi.
Trước mắt thấy Trời còn chẳng sợ,
Cứ lo đổ lỗi vận cùng thời.
                                                              Lui.
Gần hiền mới học đặng nên hiền,
Phải đặng gần Tiên mới biết Tiên. Cười...
...Thường kẻ phàm cho người ở núi,
Chẳng dè sừng sựng trước thềm Tiên.
                                                                                                 Thâu
   Toàn thâu, một lũ ngu.

Ngày 18-01-1927 (âl. 15-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch & Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ dạy đạo và dạy về Ngũ Giới Cấm (giới tửu).
Mardi 18 Janvier 1927 (Rằm tháng Chạp Bính Dần).

THÁI BẠCH

Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, hỉ chư Nhu,
Lão là người thay mặt cho Thầy, chư Ðạo Hữu xin chi? Dâng sớ.

Ðạo Quang xin phổ thông ba cuốn Kinh. Cười... Ðã chẳng phải cuốn ấy mà thôi, cả Luật lệ Minh Sư phải cần dùng hết thảy nghe à, trừ ra việc độ hồn.... Chi nữa....
Ngọc Lịch Nguyệt bạch về sự cầu siêu cho ông già Mục Thanh. Thầy chẳng biểu vậy, Lão hỏi lại.
Hộ Pháp, Thượng Phẩm, Lão có đi phải cầm cơ như Lão đã để mà đợi, đừng thấy thăng mà để xuống... Cười...
Chẳng một điều trúng... Giỏi cách sắp đặt cho thiên hạ đồn đi làm đám theo bọn Tả Ðạo.
Cầu lễ tại Thánh Thất và cả Thánh Thất Lục Tỉnh, chư Ðạo Hữu đều cầu nguyện mà thôi.
Thượng Trung Nhựt bạch xin hỏi: Từ nay về sau những vụ làm tuần, cầu siêu đều cầu lễ tại Thánh Thất.
Như vậy luôn luôn, như tang chủ muốn nhiều cầu nguyện cho cha mẹ thì rước mời tùy ý... nghe à.
Ðại lễ tại chánh Thánh Thất mà thôi.
Mục Thanh chẳng phải là chúa của nền Ðạo nghe à.
Thượng Phẩm Hiền Hữu bị phạt 5 nhang vì vô lễ trước mặt Lão hôm qua... nghe à.

*  *  *
Tái Cầu: THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Chư Chúng sanh phải tịnh tâm cầu nguyện đặng Chí Tôn đến giáo Ðạo, khi bái lễ rồi phải ngồi kiết tường chẳng đặng một tiếng khua động, nếu thất lễ, Chí Tôn quở đến Lão thì Lão đuổi hết chẳng cho người cầu Ðạo nghe à.
*  *  *
Tái Cầu:
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG

Các con, chư Chúng sanh,
Bình thân chư Thiên Phong, còn các Chúng sanh ngồi.
Các con nghe vì sao mà phải giải tửu.
Thầy đã dạy rằng: Thân thể con người là một khối chơn linh cấu kết lại, những chơn linh ấy là đều hằng sống. Phải hiểu rằng: Ngũ tạng lục phủ cũng là khối sanh vật mà thành ra, nhưng mà phận sự chúng nó làm thảng hiểu biết hay là không hiểu biết đều do nơi lịnh Thầy đã phán dạy. Vậy Thầy lấy hình chất xác phàm các con mà giảng dạy.

Trước Thầy nói: Vì cớ nào rượu làm hại cho thân thể con người về phần xác?
Hình chất con người vẫn là thú, phải ăn uống mới nuôi sự sống, như rượu uống vào tỳ vị, nó chạy vào ngũ tạng lục phủ đủ hết; thì trái tim con người chẳng khác nào như cái máy chánh để trữ sự sống cũng phải bị nó thâm nhập vào, làm cho sự lao động quá chừng đổi thiên nhiên đã định, thôi thúc huyết mạch phải vận động một cách vô chừng mà làm cho sanh khí nơi phổi chẳng đủ ngày giờ nhuận huyết tinh sạch cho đặng.

Trược huyết ấy thối lại cùng trong thân thể để vật chất ô trược vào trong sanh vật. Mỗi khối ấy ăn nhằm phải bịnh một ngày thêm một chút hết cường tráng; cốt tủy lần lần phải chết, thì thân thể các con phải bị chết theo. Nhiều kẻ bị chết nửa thân vì rượu nên ra đến đổi.

Thầy dạy về hại của phần hồn các con.
Thầy nói: Cái chơn thần là nhị xác thân các con là khí chất "Le sperme évaposé" nó bao bọc thân thể các con như khuôn bọc vậy, nơi trung tim của nó là óc, nơi cửa xuất nhập của nó là mỏ ác, gọi tiếng chữ là Vi Hộ.

Nơi ấy Hộ Pháp hằng đứng mà gìn giữ chơn linh các con khi luyện thành Ðạo đặng hiệp một với Khí, rồi Khí mới đưa Thần đến chơn thần hiệp mà siêu phàm nhập Thánh.

Vậy thì óc là nguồn cội của Khí, mà óc cũng bị huyết mạch vận động vô chừng làm cho đến đổi loạn tán đi thì chơn thần thế nào mà an tịnh đặng điều khiển, thân thể phải ra ngây dại, trở lại chất thú hình, mất phẩm nhơn loại rồi, còn mong chi đặng phẩm Thần, Tiên, Thánh, Phật. Lại nữa buổi loạn Thần ấy để cửa trống cho Tà mị xông đột vào giục các con làm việc tội tình mà phải phận luân hồi muôn kiếp. Vậy Thầy cấm các con uống rượu nghe à.

Thầy ban ơn cho các con.
Cư, con phải nhớ lời Thầy dặn rằng: Phải sợ Thái Bạch cho lắm, khi Thầy giao quyền thưởng phạt cho Người. Chỉ sợ cho ba đứa con mà xin bớt tính nghiêm khắc, song Thần, Thánh, Tiên, Phật kia Người còn chẳng vị huống lựa là các con.

Thầy dặn lại nữa, các con phải giữ mình chừng sáu tháng nữa nhập vào Hiệp Thiên Ðài thì Thầy điều khiển, hết dưới quyền Người nữa nghe à.
Thầy sẽ dạy Thái Bạch phân định, Mục Thanh con nghe. (Anh Tư Mắc)

*  *  *
Tái Cầu: THÁI BẠCH
Bình thân ... Miễn lễ ....
Nam Nữ Thổ nhơn đến gần đây... Thâu... Lui.
Nữ phái thượng sớ mười người một lần. Ðọc tên lớn... Thâu.
Phải dặn chúng nó rằng: Vào hầu Ðại Ðiện thất lễ chư Thần hành nghe....

                          Xưa:
Xưa nay chẳng có khác đâu nào,
Phải tưởng thương đời lắm nỗi đau.
Lớn thế thường hay xô đẩy kẻ,
Nghèo hèn đạo hạnh chịu đeo sầu.
                                                                         Thâu
                          Trọn:
Trọn đời nhẫn chịu nhọc nhằn thân,
Một gánh mà mang biết mấy lần.
Lời lỗ không người binh vực đỡ,
Than ôi! cô quạnh phận hồng nhan.
                                                                         Thâu
                          Cao:
Cao sâu đã hiểu cuộc trần hoàn,
Có nợ trả rồi chớ thở than.
Ấm lạnh chờ người đưa mảnh áo,
Chùa tranh giữ sẵn Phật bằng vàng.
                                                                         Thâu
                          Hóa:
Hóa sanh đã sẵn mực công bình,
Vua chúa phàm dân cũng có sanh.
Thế thượng không người trăm tuổi sống,
Tiếng đời hằng ngợi kể nên lành.
                                                                         Thâu
                          Ðược:
Ðược lòng người chẳng dễ gì đâu,
Khỏi khách trần gian gẫm khó cầu.
Tai trống mắt mờ thôi đã thấy,
Nghe chi thấy rõ Ðạo cao sâu.
                                                                                     Thâu hết bỏ Thị Ðược.

   ... Nam... Tôn, Hiền Hữu thâu hết chư Nhu hậu điện...

                          Chí:
Chí lâm gánh vác nổi giang san,
Buồn nỗi thép thau chẳng hóa vàng.
Ôm mối mộng thìn lơ láo kiếp,
Mà quên thân chẳng đặng cho toàn.
                                                              Trở về sám hối nữa nghe.
                          Lễ:
Lễ nghi khá giữ nét nhà mình,
Xấu hổ chi chi lại rẻ khinh.
Một nhà gia pháp xưa đâu mất,
Ðể lũ con hoang rất bất bình.
                                                              Thâu hết bỏ Lễ.
                          Kỳ:
Kỳ ngộ lịch phùng mãn trí tư,
Vô lao nan đắc thủ vinh hư.
Phấn tâm bách thế tu Nhơn đạo,
Tửu hạnh tùy phương đắc Hớn thi. (đọc thử)
                                                                         Thâu
                          Có:
Có chi khuất lấp đặng cơ Trời,
Nép của hại người há tưởng chơi.
Mang tội cùng đời, Trời há bỏ,
Ăn năn Lão dạy khá nghe lời.
                                                                                                 Thâu
   Thâu hết bỏ Ðó. Toàn thâu chư Nhu còn lại.

   Tái Cầu: Thái Mục Thanh Hiền Hữu muốn làm chi thì làm, Lão đã thông cùng Ðịa Tạng Vương, người nói rằng: Phải đem vào Vọng Thiên Ðài, mà đợi một năm nữa, người cho tái kiếp lên Lục Thập Nhứt Ðịa nghe à...
Ngày 19-01-1927 (âl. 16-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Mercredi 19 Janvier 1927 (16-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Bình thân ... Miễn lễ.
Thổ nhơn Nam Nữ đồng nhập nội.
Tường, nhớ dặn chư Sơn giữ Trai nghe. Thâu... Lui.
Nữ phái mười người vào một lượt, đọc tên mau.

                          Liên:
Liên huê mấy thức chẳng phai màu,
Giữa chốn bụi nhơ giữ phẩm cao.
Mây gió đành thân đem chứa giọt,
Ngàn năm trinh tiết phận yêu đào.
                                                              Thâu
                          Dầu:
Dầu hay chớ ỷ một mình hay,
Dưới thế gian xem lắm trí tài.
Ô hám biết mình không thấy chúng,
Cơn mê thừa bếp mới nhà ngoài.
                                                                                                 Bỏ Dầu.
   Thượng Trung Nhựt cầu hỏi kiểu Hiệp Thiên Ðài. Trưa mai Lão vẽ. Toàn thâu.

Ngày 20-01-1927 (âl. 17-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch dạy thi văn (Ðiệu văn Ðộng Ðình: Biến hóa Thập Nhị Khai Thiên) & thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Jeudi 20 Janvier 1927 (17-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Nhu,
Lão dạy lập Hiệp Thiên Ðài tạm trong khi sửa Luật, chớ chánh Hiệp Thiên Ðài chẳng phải như vậy.

Bề cao 9 thước mộc.
Bề đàn cho tới nóc là 8 thước mộc.
Bề ngang bằng bề ngang Thánh Thất.

Phải làm thang lầu ngay Ðại Ðiện cho Hộ Pháp đi thẳng một đường từ Hiệp Thiên Ðài vào Ðại Ðiện hiểu à.
Bề sâu 4 thước Lang sa.

Lão dạy văn. Chư Nhu ngồi kiết tường. Thượng Phẩm Hiền Hữu có điệu biến hóa số 1. Bốn bài kia rồi, bây giờ lấy lại số 1 Lão tiếp nữa.

Số: 1 Trên là Tứ Thời, giữa Tam Tài gọi điệu văn Tam Tài.
Nhơn vật khác vời,
Vị chữ kim thời,
Phong dời tục đổi,
Ðiền viên đất nổi lên vàng,
Oằn vai nông chịu muôn ngàn thuế sưu.
Tròn năm luống phận cần cù,
Không nuôi thê tử không bù thân sanh.
Nhỏ tùng đinh,
Lớn tùng binh,
Già nằm canh.
Mảnh tơi còn phận chưa lành,
Máu đưa quan núc mỡ dành làng ăn.
Thân trâu phải chịu nhọc nhằn,
Ðòn roi lão mục, tiếng dằn thằng chăn.
Phải tùy phương nắng, dõi dắn dai dù.

Jeudi 20 Janvier 1927 (17-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Miễn lễ ... Bình thân. Lui.
Kêu Bửu Phước. Lão phong cho Hiền Hữu chức Thái Giáo Hữu.
Hứa nhập Thổ nhơn.
Tường dặn chư Sơn thủ Trai nghe. Thâu ... Lui.
Nữ phái thượng sớ.

                          Mảng:
Mảng trông nguyệt lặn với hoa khai,
Buổi biết nên thân phải ép nài.
Một thấy mười không đời há rõ,
Khen chê miệng thế mặc chê bai.
                                                                                     Thâu hết bỏ Mảng. Lui.

   Nguyên về tập tánh cho có Ðạo tâm nghe. Ðừng tưởng ham vui đến thử. Thâu .... Lui.

                          Dày:
Dày công rán lấy tấm thành thờ,
Một Ðấng khai Thiên đã giáo cơ.
Phước lộc tùy nên công quả để,
Ngày sau con cái đặng nương nhờ.
                                                                         Thâu
                          Hạnh:
Hạnh tu đã chịu lắm cay chua,
Ðạo thế cho xong mới đến chùa.
Trăm nết mình đây còn phải đổi,
Lựa là xử thế luống tranh đua.
                                                              Thâu hết bỏ Hạnh.
                          Cam:
Cam La sớm phận đã nên quan,
Mình thiệt thòi thôi cứ việc làng.
Một gánh một bưng chi tưởng dễ,
Ðeo mình cho nặng lết lang thang.
                                                                         Thâu
                          Trí:
Trí để chẳng toan gánh vác đời,
Chẳng nên quan cả đặng cao ngôi.
Thôi ban Giáo Hữu lo cho kẻ,
Bị nẻo trầm luân bước khó dời.
                                                              Thâu. Bỏ Xương.
                          Chiếm:
Chiếm công phải gắng Ðạo lo lường,
Thấy phận gian truân Lão cũng thương.
Về tập ăn chay cùng kiếm phước,
Lại đây Lão sẽ chỉ nên phương.
                                                                                                 Thâu
   Thượng Trung Nhựt, Hiền Hữu cấm đừng cho kẻ nào ăn mặc vô lễ vào Ðại Ðiện nghe.

Ngày 21-01-1927 (âl. 18-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch dạy thi văn (Ðiệu văn Ðộng Ðình: Biến hóa Thập Nhị Khai Thiên) & thâu Môn Ðệ.
Vendredi 21 Janvier 1927 (18-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Ngồi kiết tường. Thượng Trung Nhựt bạch hỏi kiểu Thiên Phục Thái Giáo Hữu. Mặc như các Giáo Hữu phái Thượng, màu vàng.
Hộ Pháp, Hiền Hữu ngâm hết.
Hay! Nhưng Hiền Hữu nhớ thuộc lòng mỗi bài Lão cho nghe... Lão tiếp.

No-2 Trên là Bát tuyết, giữa là Ngũ hành, gọi là điệu văn Ngũ Hành.

Một thổ võ xưa kia nên tuấn tú,
Bị tay phàm làm xấu nét phong quang.
Ôi! Thương thay cho cẩm tú giang san,
Ðầy sông ngui ngút khói thuyền,
Ðầu non súng giữ, cuối triền gươm đoanh.
Công dân đắp lũy bồi thành,
Tay mình lại cột lấy mình thảm thay.
Nỗi lương tháng bổng ngày,
Nỗi tiền hỏi bạc vay,
Nỗi trả thuế đóng bài.
Thợ hay đầy đủ đức tài,
Giũa đêm chẳng đủ, bào ngày không kham.
Miệng ăn quá sức tay làm,
Thê nhi thiếu kém thân phàm chẳng no.
Cũng trò.

Vendredi 21 Janvier 1927 (18-12-Bính Dần).

THÁI BẠCH

Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Miễn lễ... Bình thân....
Tường, dạy người Thổ trước rồi mới tới mấy người Trung Huê, đừng để lộn nhau như vậy... Biểu chúng nó quì.... Thâu.... Lui.
.... Cười... Chư Ðạo Muội học gương của đờn bà Thổ nghe.
Trung Huê:

                          Khôi:
Khôi tinh nhứt thế đáo trung ba,
Thiên hạ nhị phân tại Nhỉ Hà.
Tấn giả vô mưu an bá tánh,
Nể phu nan thoát nạn can qua.
                          Trị:
Trị giả thị bình loạn giả khuynh,
Trung Huê hữu nạn tại đao binh.
Khả tu trạch kế cư ngoại quốc,
Mạc hám cường tranh thất thế tình.
                          Long:
Long phi yểu yểu tận đông hườn,
Nam Bắc đồ vương mạc cảm đương.
Phục quốc nhứt triều, triều nội loạn,
Thùy văn khả cứu thế hườn hương.
                                                              Thâu
                                                              Nữ phái 10 người.
                          Chác:
Chác hờn mua oán cũng vì người,
Sự thiệt mà ra một trận cười.
Nuốt tiếng chưa qua Trời Ðất chép,
Thông điều đạo hạnh khá nghe lời.
                                                              Thâu hết.
                          An:
An vui khá giữ một lòng thành,
Mặc kẻ khôn ngoan quỉ chước lanh.
Ðưa khách thuyền Tiên ngừa trước ngõ,
Phân minh tội phước khá nên dành.
                                                              Thâu hết.
                          Nghiên:
Nghiêng triền hiếu nghĩa gánh đôi vai,
Phải xử cân phân nết gái tài.
Mặc kẻ xúi hư cùng giục lỗi,
Nên mình gẫm đáng đủ hòa hai.
                                                              Thâu hết.
                          Lẫm:
Lẫm cao đừng tưởng phận nên giàu,
Ngảnh lại coi đời vắn biết bao.
Trăm tuổi chưa vui cơn mộng điệp,
Ðã tiêu hết nghiệp khác xưa nào.
Nam toàn thâu. Bỏ Phạm Văn Ðậu.

    Home                      [ 1 ]  [ 2 ]  [ 3 ]  [ 4 ] [ 5 ]  [ 6 ]  [ 7 ] 8 ]  [ 9 ]  [ 10 ]  [ 11 ]  [ 12 ]  [ 13 ]  [ 14 ]  [ 15 ]  [ 16 ]  


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét