
Ngày 28-12-1926 (âl.
24-11-Bính Dần): Ðức Thái Bạch & Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ và dạy
đạo.
Mardi 28 Décembre 1926 (24-11-Bính Dần).
THÁI
BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh, Thầy dạy kẻ vô lễ chẳng đủ
y phục xuất ngoại. Chỉnh đàn Thầy ngự.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Hỉ chư Môn Ðệ, Thụ bình
thân con.
Ðàn Thổ hầu đàn: Biểu
chúng nó quì hết một lần bái lễ rồi ra ngoài. Thầy thâu hết.
Châu
Văn Cho:
Cho bền dạ sắt với lòng son,
Thiên Ðịa dầu qua Ðạo vẫn còn.
Thánh đức còn mong ngày biến hóa,
Chơn thành hồn thượng há phai mòn.
Thâu
Hưng:
Hưng thời còn có lúc suy thời,
Cuộc thế xem ra một cuộc chơi.
Dụ khách phồn hoa xa nẻo tục,
Dẫn đường cho lạc nẻo về Trời.
Thâu
Ninh:
Ninh nang một thuở xác đeo mình,
Phải biết chí linh tẻ trọng khinh.
Lập thế chưa ai toàn hưởng thế,
Trông mong chi đặng chữ hòa bình.
Thâu
Cam:
Cam La trước
trẻ đã công hầu,
Bảy chục Khương
Công nhẫn nhấp câu.
Mua cuộc danh phàm đời lắm nhọc,
Huống hồ đường Ðạo bước cao sâu.
Thâu
Sô:
Sô sa chi xác cũng hôi tanh,
Gớm mặt mà chê dạ chẳng đành.
Có xác phàm trần làm xác Thánh,
Cũng bằng dụ quỉ đặng làm lành.
Thâu
Tùng:
Tùng Thiên an mạng rán làm lành,
Ðừng kết oán đời chác lợi danh.
Bao thuở đầu non chim vắng dạng,
Thị thiền càng thấy bắt buồn tanh.
Thâu
Tương:
Tương nghe Trời Phật chí công bình,
Ðến cận rõ coi thật hiển linh.
Oan
khúc nỗi đời thôi chán ngán,
Tư bề
nào biết cậy ai binh.
Thâu
Toàn
thâu 60 Thiện Nam, 21 Tín Nữ.
Ngày
29-12-1926 (âl. 25-11-Bính Dần): Ðức Thái Bạch dạy "Lão giải nghĩa có ba phẩm đồng tử phò
loan" & Ðức Chí Tôn
thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Mercredi 29 Décembre 1926 (25-11-Bính Dần).
THÁI
BẠCH KIM TINH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Cười... Quờn nghe Lão.
Việc cơ bút Hiền Hữu tuy chưa rõ thấu huyền diệu cho trọn mặc dầu, chớ kỳ trung
cũng đã hiểu biết chút đỉnh; chẳng phải ai cầm cơ mà đều đặng huyền diệu hết.
Lão giải nghĩa có ba phẩm
đồng tử phò loan:
Một là Giáng Tâm.
Hai là Mê.
Ba là Giáng Thủ.
Tây phương gọi Intuitif, Semi-intuitif et Automatique.
Thầy đã cho Hiền Hữu chấp
cơ một đôi khi quả có huyền diệu, nhưng mà có nhiều khi tà bổn thân Hiền Hữu nó
lại choán lấy Thiên ý mà dịch trật. Vì vậy mà Hiền Hữu nhiều phen thất chí,
nhứt là khi thai bào con Hiền Hữu hiểu à....
Thầy dạy Hiền Hữu cùng Phước
Sanh chọn kẻ khác cầu Thầy, hầu truyền bá Ðạo nơi tỉnh Biên Hòa nghe à.
Chỉnh đàn Thầy ngự.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Hỉ chư Môn Ðệ, chư Chúng
Sanh. Thiên Phong bình thân.
Voi, con mời những em Thổ
Nhơn con vào trong hết lạy Thầy.
Thâu sớ. Thâu hết.
Hiếu, con phải trọng hậu
chúng nó con nghe.
Chư Chúng Sanh thượng sớ,
nữ Thổ Nhơn nữa. Thâu sớ.... Cười.... Hiếu vô hành lễ con, Nữ phái trước.
Ðiều:
Ðiều hòa tâm tánh phận con hiền,
Phải biết kỉnh nhà chúng mới kiên.
Ðừng thói xua chồng và hiếp bạn,
Nên giềng nhờ có nội tề quyền.
Thâu
Cang:
Cang cường quen tánh hiếp dân nghèo,
Nghe Ðạo Phật Trời cũng muốn theo.
Chẳng khác chồi non xô đại mộc,
Cũng như lên vực sóng toan trèo.
Lui.
Thêu:
Thêu phụng chưa quen nét vẽ hay,
Hạnh kia dầu đặng cũng hơn tài.
Hiếu trung đã đủ đôi thân trả,
Mua phẩm Thần Tiên sẽ bán nài.
Thâu
Nao:
Nao lòng đừng sợ nhọc thân con,
Chữ hiếu chữ trung gắng giữ tròn.
Ðợi buổi xuân xanh qua khỏi cửa,
Ðưa thề có tiếng nước cùng non.
Thâu
Thiệt:
Thiệt thòi giữ phận thiệt thòi đời,
Ðể kẻ hung hăng được ngạo chơi.
May một lẽ đâu Trời phụ khó,
Càng xa bước khách lại thêm lời.
Thâu
Quế:
Quế đứng non cao mấy kẻ tìm,
Thay lông nhẹ cánh đở mình chim.
Nhiều cay đắng hưởng làm khôn khéo,
Nhiều đạo đức kêu thế mới mềm.
Thâu
Nam toàn thâu.
Ngày 30-12-1926 (âl. 26-11-Bính Dần): Ðức Thái Bạch
& Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Jeudi 30 Décembre 1926 (26-11-Bính Dần).
THÁI
BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh, Chưởng Pháp
Hiền Hữu bình thân.
Chỉnh đàn Thầy ngự.
* * *
NGỌC
HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT
CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Các con... Thụ bình thân
con. Voi hành lễ. Chư nhu thượng sớ. Thâu Thổ nhơn.
Vàng:
Vàng chứa đầy kho chẳng ích chi,
Sao bằng chứa đức cháu con ghi.
Cửa Trời vì có ngày kia mở,
Là đức thế gian ít dám bì.
Thâu
Chắc:
Chắc trí chẳng ai đặng chắc lòng,
Cứ tham lợi lớn với dày công.
Lửa đời chưa mãn ba nhang lụn,
Xác thịt tiêu hao nghiệp cũng vong.
Thâu
Nhiều:
Nhiều nhơn quả trước phải đền nay,
Chẳng gỡ cho kham cứ nhắc hoài,
Một tiếng than van thân cực nhọc,
Một oan chẳng chịu muốn gầy hai.
Thâu
Suối:
Suối lành chảy nước hóa sông thanh,
Trăm hạnh chưa phen một nết lành.
Trước muốn toan đưa chơn cửa Phạm,
Thì lo trau chuốt tấc lòng thành.
Thâu
Thảo:
Thảo ngay con vẹn giữ cho bền,
Phải phận là trên đáng bực trên.
Dìu dắc đàn em sau nối gót,
Con đường đạo đức bước càng lên.
Thâu
Ngày 31-12-1926 (âl. 27-11-Bính Dần): Ðức Thái Bạch
thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Vendredi 31 Décembre 1926 (27-11-Bính Dần).
THÁI
BẠCH
Chưởng Pháp bình thân. Voi hành lễ. Thầy không
ngự, Lão thâu sớ. Thượng.
Trung:
Trung dung khá giữ Ðạo từ đây,
Hễ
chắc tớ hay gặp chánh Thầy.
Lừa
lọc lắm phen tìm cảnh quí,
Rộn
ràng nhiều buổi kiếm đường mây.
Chia
thơ chàng Tịch còn trông gặp,
Dựa
nẻo chú Ngư có thuở vầy.
Ðắc lộ Tương Như còn khảy ngón,
Thương câu tuyết hứng đến nơi nầy.
Chờ mạng Thầy.
Võ Văn Ở:
Ở hay đâu bẳng cách ăn hay,
Dầu chẳng thiệt may cũng đủ mày.
Nước trí phải dòng đưa rửa trí,
Ðường dài phải nết
để phô tài.
Thâu
Nhẫn:
Nhẫn nhục đâu tường lẽ thiệt hư,
Thấy đui nghe điếc bấy lâu chừ.
Nương đời âu cũng cho đời trọng,
Phải phải không không cứ ừ ừ.
Thâu
Chư Nhu có ngày bị
Lão đuổi hết.
Toàn thâu. Voi, Hiền Hữu
nói lại với mấy kẻ uống rượu, vì tại chúng nó mà Thầy không ngự. Chúng nó sẽ bị
phạt mà chớ. Lịch đọc dở lắm nghe.
Ngày 01-01-1927 (âl. 28-11-Bính Dần): Ðức Thái Bạch
& Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Samedi 01 Janvier 1927
(28-11-Bính Dần).
THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo
Muội, chư Chúng Sanh,
Chưởng Pháp, Hiền Hữu bình
thân, tọa nghe.
Thượng Trung Nhựt, Hiền
Hữu từ đây coi Thượng Kỳ Thanh như một vị Môn Ðệ vậy thôi, chớ chức Giáo Hữu
cũng cất luôn nữa.
Thầy có để lời xin tha, mà
Pháp Luật đã phạm tha sao cho đặng.
Hộ Pháp Hiền Hữu chẳng nên
nộ khí lắm. Cái giận của Hiền Hữu chẳng bằng sự phạt của Thầy. Hiền Hữu biết
giận chớ chưa biết phạt. Hiền Hữu sẽ thấy những kẻ dối Ðạo bị hình phạt nặng nề
thế nào. Lẽ thì Bần Ðạo trục xuất những kẻ ấy ra liền, nhưng mà trục xuất rồi
thì chư Ðạo Hữu chẳng đặng thấy hình phạt. Hiền Hữu phải đuổi Quới ra khỏi hàng
Môn Ðệ, vì nhiều phen phạm giái chẳng kể Luật Ðạo chút nào. Nếu Lão chẳng vì
huyết thệ thì đã trục xuất lâu rồi. Chỉnh đàn Thầy ngự.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Trung, Thầy dặn con phải
dạy Trung Sađéc đi truyền Ðạo, biểu nó phải hiệp một với Thuận và Nương nghe
à!.... Thầy phong cho nó Ngọc Giáo Hữu, nghe và tuân theo.
Các Nam Nữ Thổ nhơn đều
thâu. Con khá dặn chúng nó hết lòng thờ Thầy. Sự khôn ngoan, sự vinh hiển của
chúng nó do tại nơi Ðạo mà đặng vậy.... Cười.... Bình thân.... Nam Nữ.... Nữ
phái thượng sớ. Hiếu, hành lễ con.
Xích:
Xích thằng đã buộc nợ xưa
gầy,
Con lũ rồi sau đến cháu
bầy.
Chưa thuận ý nhau sao lập
nghiệp,
Chàng đen, thiếp trắng cứ
sanh ngầy.
Thâu. Con từ đây bớt hổn
nghe.
Lợi:
Lợi nhỏ đừng quên bỏ nghĩa
to,
Chưa nên sang trọng Ðạo
không lo.
Ðức kia ví đặng đầy nồi
gạo,
Ăn mãn đời con cũng đủ no.
Thâu
Chọn:
Chọn lựa cho nên một sở làm,
Ðạo thì cũng muốn bạc thì
ham.
Thầy phân chánh lý cho con
hiểu,
Kẻ vụ thâu đa chẳng thoát
phàm.
Thượng.
Có:
Có tình phải nghĩ đến câu
duyên,
Mình hẹp hòi xưa mới để
phiền.
Lựa chọn đã nhiều già kém
lắm,
Chẳng ưa phàm tục hỏi đâu
Tiên.
Thâu
Cải:
Cải kim đã vẹn mảnh gương
thề,
Chẳng biết trọng mình để
chúng chê.
Ham quá sức
ham, ham quá lẫn,
Hậu không
nghĩ hậu, hậu nên bề.
Thâu
Mua:
Mua quan chưa rõ đặng nên
quan,
Thà chịu cho
xuôi với nghiệp làng.
Trên chẳng
đặng nương vin khúc giữa,
Ðừng cho sụt
giá bán nài hàng.
Thâu
Cười.... Hiếu, con
cũng ngã lòng nữa sao con. Con nhớ ngày trước Thầy cực nhọc với các con thì thế nào,
mà ngày nay các con cực nhọc với Thầy lại than phiền.... Cười..... Các con một đầu,
Thầy một đầu nắm chặt tay lưới vớt cả chúng sanh. Ngày vui các con chẳng phải
nơi thế này, mà là ngày các con hội hiệp cùng Thầy nơi Bạch Ngọc Kinh, hiểu con
há?...
Nam thượng sớ.
Dư:
Dư luận chê bai mặc tiếng đời,
Miễn con biết đặng gặp Thầy Trời.
Nắng mưa kia vốn chưa vừa kẻ,
Phàm tục nhiều tay quá lỗi lời.
Thâu
An:
An vui miễn
biết giữ lòng lành,
Nước có lóng phèn
nước mới xanh.
Giữa cõi phong trần trường dạy học,
Khôn ngoan thói tục ấy đua tranh.
Thâu
Khỏe:
Khỏe thân chẳng kẻ học Hi Vi,
Biết luận theo khi biết tính thì.
Mơi ngủ, tối cờ, khuya lại rượu,
Cân đai mang mến lắm điều khi.
Thâu
Toàn thâu: 111
Nam, 24 Nữ; 16 Thổ nhơn = 151.
Ngày 02-01-1927 (âl. 29-11-Bính Dần): Ðức Thái Bạch
& Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Dimanche 02 Janvier 1927 (29-11-Bính Dần).
THÁI
BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Nho Chưởng Pháp bình thân.
Thượng Trung Nhựt hành lễ. Bình thân.
Sơn, Trung, nhị vị Giáo
Hữu chẳng phải quì không đó thôi. Ðứng gần Thiên Cơ, đọc chữ cho Sĩ Tải viết...
nghe à....
Trì, nghe dạy. Sơn phải lấy
một ly rượu nhỏ, một ly rượu lớn, rót ly nhỏ vào một ly lớn đem lại đây....
Ðưa cho nó cầm, đội ngay
trán thề rằng: Tôi tên là Lê Châu Trì, thề uống Tiên Tửu một phen nầy với Lý
Ðại Tiên, từ đây không uống nữa, như ngày sau phạm giái Ngũ Lôi đả tử.
Như quỉ giục thì Hiền Hữu
niệm câu nầy: "Tửu nhập tâm di, hại tổn bình sanh chi đức, tánh Thiên Ðạo
diệt, dục tranh thế sự chi oan".
Giải nghĩa: Rượu vào lòng
đổi, hại hao đức bình sanh, tánh dời Ðạo hủy, dục tranh oan nghiệt thế tình.
Trì, nhớ nghe... Ðợi hầu
Thầy.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Các con,
Thụ, đứng dậy con. Trung,
thượng sớ... Bình thân chư Chúng Sanh. Toàn thâu Thổ nhơn.
Trì! Kêu nó vào hầu. Ta
muốn đuổi đi cho rảnh, nếu Lý Thái Bạch không nài xin, ngươi khó làm Môn Ðệ Ta
đặng.... nghe.
Trì trung hữu thị tắc khinh thân,
Hữu số hữu căn khả diệt trần.
Phú quí nhứt gia thành đại nghiệp,
Vấn tri thử nhựt đáo Huỳnh Tân.
Thâu
Dương
Văn Kiểu:
Kiểu châm sao chẳng vẹn lòng thề,
Thấy đặng vinh phong khó muốn chê.
Ép phận già đời còn mến lộc,
Trăm năm chẳng Ðạo, chẳng ra bề.
Thượng
Ngoạn:
Ngoạn mục chi hơn đặng ngoạn tâm,
Những mơ, những ước, những âm thầm.
Trời khuya chưa rõ canh tàn lụn,
Não oán trí lo ruột nát bầm.
Thâu
Nữ phái toàn
thâu.... Hiếu, con thâu sớ dâng cho Thầy.
Tư:
Tư lương một nỗi khó khăn nhà,
Ðếm thử lại người vốn đặng ba.
Biết tấn thối đời thì ít kẻ,
Những người hả miệng chật đầy nhà.
Thâu
Rộn Ðàn lắm....
Thăng.
* * *
Tái Cầu:
THÁI BẠCH
Hừ hừ ....
Thượng Trung Nhựt, nếu Lão
chẳng thương thì Hiền Hữu phải bị phạt nữa.
Hiếu, thượng sớ.... Hiền
Muội đứng dậy. Ðể sớ lên.... Cười.... Nếu Lão thâu thì hai người Nữ bị đuổi.
Thượng sớ.... Nam....
Tường:
Tường quang chói rạng góc Trời Nam,
Phải vịn dấu Tiên, bỏ nết phàm.
Lương đến vinh hư đời ngán ngẩm,
Miếng cơm vào miệng phải tay làm.
Thâu
Bao:
Bao đại gia trung hữu khách đa,
Ðắc Thiên chỉ tại dụng nhơn hòa.
Tha phương hội đắc tri âm khách,
Khánh địa tùy sanh hữu phú gia.
Thâu
Lứa:
Lứa đôi từ bé hiệp công lo,
Phải ở sao cho trọn thiếp trò.
May mắn đã sanh chồi quế đủ,
Chứa đầy âm đức lũ con nhờ.
Thâu
104 Nam, 46 Nữ, 14 Nam Thổ, 3 Nữ Thổ = 167.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét