Kinh Khi Thức Dậy (Giọng Nam xuân)
1. "Vừa mở mắt giựt mình thức dậy,
2. Con mang ơn
cúi lạy Từ Bi.
3. Tử sanh, sanh tử là chi?
4. Gẫm trong giấc mộng cũng bì như nhau.
5. Ðây tới sáng xôn xao với thế,
6. Nhẫng đua chen kiếm kế sanh nhai.
7. Có thân giữa chốn đọa đày,
8. Ðếm ba vạn sáu ngàn ngày khó khăn.
9. Xin Từ Phụ ra ân cứu độ,
10. Tăng huyền linh giác ngộ chí thành.
11. Rõ phước đức, biết tội tình,
12. Nắm tâm đắp vững mặt thành Càn Khôn.
13. Trên nhờ có Chí Tôn che chở,
14. Thần Thánh Tiên Phật hộ thân hèn.
15. Ðường tu nối bước cho quen,
16. Xa trần tăm tối, cận đèn thiêng liêng."
(Niệm 1 lần Câu
Chú của Thầy)
GIẢI NGHĨA
Câu 1-2: "Vừa mở mắt giựt mình thức dậy,"
"Con mang ơn cúi
lạy Từ Bi."
Vừa mở mắt giựt mình thức
dậy, con mang ơn Ðức Chí Tôn và xin cúi lạy Ðức Chí Tôn.(Từ Bi là chỉ Ðức Chí
Tôn).
Câu 3-4: "Tử sanh, sanh
tử là chi?"
"Gẫm trong giấc mộng cũng bì như nhau."
Tử sanh: Sự chết và sự
sống, ý nói một đời người.
Gẫm: Suy nghĩ kỹ. Bì: So
sánh bằng nhau.
C.3-4: "Một
đời người từ lúc sanh ra cho đến lúc chết là chi? Ngẫm nghĩ lại thì cũng giống
như một giấc mộng."
Ðối với các Ðấng Thiêng
liêng, cuộc đời nầy là một trường mộng ảo, và kiếp sống của con người chẳng qua
chỉ là một Giấc mộng trần, hay một Giấc Huỳnh lương.
Câu 5-6: "Ðây tới sáng xôn xao với thế, "
"Nhẫng đua chen
kiếm kế sanh nhai."
Xôn xao: Rộn rịp. Nhẫng
đua chen: Mãi đua chen. Kiếm kế: Tìm cách. Sanh nhai: Làm ăn sanh sống.
C.5-6: "Từ đây cho tới sáng phải rộn rịp với đời,
mãi lo đua chen tìm phương làm ăn sanh sống."
Câu 7-8: "Có thân giữa chốn đọa đày,"
"Ðếm ba vạn sáu ngàn ngày khó khăn."
Chốn đọa đày: Chỉ cõi
trần, vì cõi trần là cõi đọa.
Ba vạn sáu ngàn ngày =
36.000 ngày, tức là 100 năm. Ít có người sống hơn 100 tuổi.
C.7-8: "Có được cái xác thân sống giữa cõi
trần nầy, kéo dài được 100 năm thì thật là khó khăn."
Câu 9-10: "Xin Từ Phụ ra
ân cứu độ,"
"Tăng huyền linh giác ngộ chí thành."
Từ Phụ: Ðại Từ Phụ. Tăng:
Thêm. Huyền linh: Huyền diệu TL. Giác ngộ: Tỉnh ra mà biết rõ chơn lý. Giác là
biết, ngộ là tỉnh ra mà biết rõ. Chí thành: Rất thành thật.
C.9-10: "Xin Ðại Từ Phụ ban ơn cứu độ con, gia
tăng huyền diệu TL để giúp con giác ngộ cho được chí thành."
Câu 11-12: "Rõ phước đức, biết tội tình, "
"Nắm tâm đắp
vững mặt thành Càn Khôn."
Nắm tâm: Nắm là giữ chặt,
Tâm là cái Tâm của mình. Nắm tâm là giữ chặt cái tâm, bởi vì Ðức Phật nói: Tâm
viên ý mã; cái tâm như con khỉ, luôn luôn nhảy nhót; cái ý như con ngựa, luôn
luôn muốn chạy đi. Cho nên phải kềm giữ chặt chẽ cái Tâm, không cho nó phóng
túng vọng động, giữ cho nó ở trạng thái không không. Càn Khôn: Hai quẻ trong
Bát quái, tượng trưng Âm Dương, mà nguyên lý Âm Dương là Ðạo. Mặt thành Càn
Khôn: Ý nói nền Ðạo do Ðức Chí Tôn lập ra.
C.11-12: "Biết rõ phước đức và tội tình. Kềm giữ
cái Tâm cho tốt đẹp để xây đắp vững bền nền Ðại Ðạo của Chí Tôn."
Câu 13-14: "Trên nhờ có
Chí Tôn che chở,"
"Thần Thánh Tiên Phật hộ thân hèn."
Trên hết nhờ Ðức Chí Tôn
che chở, kế đó nhờ chư Phật, Tiên, Thánh, Thần phò hộ cho tấm thân hèn mọn của
con.
Câu 15-16: "Ðường tu
nối bước cho quen,"
"Xa trần tăm
tối, cận đèn thiêng liêng."
Cận đèn thiêng liêng: Ý
nói: Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Gần được các Ðấng Thiêng liêng thì Chơn
thần được trong sáng và học được nhiều điều bổ ích cho linh hồn.
C.15-16: "Ðể cho con nối bước trên đường tu hành
được quen dần, Chơn thần và Linh hồn thoát ra khỏi cõi trần tăm tối, và đến gần
được các Ðấng Thiêng liêng."
[ 1 ] [ 2 ] [ 3 ] [ 4 ] [ 5 ] [ 6 ] [ 7 ] [ 8 ] [ 9 ] [ 10 ] [ 11 ] [ 12 ] [ 13 ] [ 14 ] [ 15 ] [ 16 ] [ 17 ] [ 18 ] [ 19 ] [ 20 ] [ 21 ] [ 22 ] [ 23 ] [ 24 ] [ 25 ] [ 26 ] [ 27 ] [ 28 ] [ 29 ] [ 30 ] [ 31 ] [ 32 ] [ 33 ] [ 34 ] [ 35 ] [ 36 ] [ 37 ] [ 38 ] [ 39 ] [ 40 ] [ 41 ] [ 42 ] [ 43 ] [ 44 ] [ 45 ] [ 46 ] [ 47 ] [ 48 ] [ 49 ] [ 50 ] [ 51 ] [ 52 ] [ 53 ] [ 54 ] [ 55 ] [ 56 ] [ 57 ] [ 58 ] [ 59 ] [ 60 ] [ 61 ] [ 62 ] [ 63 ]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét